Cà Phê Là Nước Thánh, Là Ánh Sáng Của Đời Tôi
Nghiện Internet?
Nghiện nicotine?
Nghiện rượu bia?
Tôi nghĩ, trong thế giới hiện đại này, cơn nghiện chiếm tỷ trọng lớn nhất, sâu sắc nhất và được chấp nhận một cách rộng rãi nhất, chính là nghiện caffeine. Và tôi, một cách chính thức, tuyên bố: Tôi không thể sống thiếu cà phê. Không thể sống nổi. Một ngày không uống, đầu tôi sẽ đau như búa bổ, cơ thể không còn chút sinh lực.

Tôi cần phải duy trì "nồng độ caffeine trong huyết tương" ở một mức độ nhất định thì mới có thể giữ cho linh hồn không lìa khỏi xác.
Một ngày trong đời của "con nghiện"
Lịch trình cà phê của tôi diễn ra như sau: Sáng sớm thức dậy, trong lúc chuẩn bị đi làm, tôi sẽ nốc một ly cà phê nóng. Đến văn phòng, buổi sáng sẽ là một ly latte.

Khoảng 2 giờ chiều, khi cơn buồn ngủ bắt đầu kéo đến như một cơn sóng thần, tôi sẽ lại nốc thêm một ly cà phê đá. Mỗi lần nhấp một ngụm, trong đầu tôi lại vang lên câu cảm thán: "A, sống rồi!". Cảm giác ấy, nó giống như một kẻ lạc lối trên sa mạc vừa tìm thấy một ốc đảo.
Bi kịch ập đến và "cú lách luật" thiên tài
Nhưng rồi một ngày, bi kịch ập đến như sét đánh ngang tai. Vì một vấn đề sức khỏe, bác sĩ đã ra một phán quyết tàn nhẫn: cấm caffeine. CẤM. CAFFEINE. Nhưng cà phê là sinh mạng của tôi cơ mà.

Bác sĩ nói: "Caffeine có thể làm tình trạng của anh tệ hơn." Nhưng trong lòng tôi muốn gào lên: "Không có cà phê thì tôi sống không bằng chết, bác sĩ tính sao đây!" Thế là, tôi đã tìm ra một "lối đi riêng", một cú lách luật của riêng mình: cà phê decaf (cà phê đã loại bỏ caffeine). Điều nực cười là, dù biết nó gần như không có caffeine, não tôi vẫn réo lên một hồi chuông tỉnh táo sau khi uống. Đây là hiệu ứng giả dược (placebo) ư? Hay tôi đã nghiện luôn cả mùi hương và vị đắng của cà phê rồi? Tôi cũng không biết nữa.
Những cuộc "ngoại tình" và cảm giác tội lỗi
Thỉnh thoảng, tôi vẫn lén lút "ngoại tình" với một ly cà phê bình thường. Đặc biệt là những lúc căng thẳng hay mệt mỏi tột độ, tôi lại tự nhủ: "Chỉ hôm nay thôi mà..." rồi phá vỡ giới luật.

Và sau đó, tất nhiên, là cảm giác tội lỗi gặm nhấm. Có thể nhiều người sẽ nghĩ tôi đang làm quá lên: "Chỉ là một tách cà phê thôi mà, có gì ghê gớm đâu?". Nhưng họ không hiểu.
Một ngày không có cà phê thực sự rất tồi tệ. Cả người cứ lờ đờ, không thể tập trung làm việc, thậm chí việc nói chuyện với người khác cũng trở nên phiền phức. Đó là lúc tôi nhận ra, đây đúng là nghiện thật rồi.

Nó không độc hại rõ ràng như rượu hay thuốc lá, nhưng nó đã trở thành một thứ "không thể không có". Chỉ cần ngửi thấy mùi cà phê là tâm trạng tốt lên, đi ngang qua một quán cà phê là đôi chân tự động dừng lại.
Thư gửi người thương (Cà Phê)
Mọi cuộc hẹn của tôi đều diễn ra ở quán cà phê. Mọi cuộc nói chuyện công việc hay học hành cũng đều cần có một ly cà phê bên cạnh. Cà phê đã trở thành trung tâm của cuộc sống này.

Hoàn toàn từ bỏ là điều không thể, nên tôi đã tự thỏa hiệp với bản thân: sẽ cố gắng tận hưởng cà phê theo cách ít gây hại cho cơ thể nhất.
Cà phê à, em xin lỗi. Dạo này em đang cố giữ khoảng cách với anh, nhưng thật sự khó quá. Có lẽ chúng ta sẽ không bao giờ có thể thực sự "đường ai nấy đi" được rồi. Sau này cũng mong anh chiếu cố nhiều hơn nhé.
Bình luận 0

Tám chuyện
Sang Hàn Quốc chăm chị gái mới sinh: Làm sao để bảo vệ bản thân khỏi quấy rối?

Môi giới hôn nhân quốc tế: Cái bẫy ngọt ngào nhưng đầy rủi ro với phụ nữ di trú

Người Việt ở Hàn: Đồng hương hay đồng hại?

Ý NGHĨA ĐẰNG SAU TÊN CỦA MẤY CỬA HÀNG TIỆN LỢI Ở HÀN CÙNG THÚ VỊ LẮM MỌI NGƯỜI

Nỗi Lo Của Người Lao Động Việt Ở Hàn: Hợp Đồng Mập Mờ, Sợ Bị Trục Xuất

Sống xa quê ở Hàn Quốc: Làm sao vượt qua nỗi nhớ nhà da diết?

Những đứa trẻ con lai trong gia đình đa văn hoá ở Hàn Quốc: Khi sự khác biệt trở thành vết thương

Lấy chồng Hàn có thực sự hạnh phúc hay chỉ là giấc mơ tan vỡ?

Tại sao con trai Chủ tịch Samsung đi lính lâu hơn bình thường?

Cạo vôi răng ở Hàn kinh khủng vậy hả mọi người, hay chỉ mình bị?

Có làm căn cước công dân (CCCD) ở Hàn Quốc mà không về Việt Nam được không mọi người?

Những cú sốc văn hóa mà người Việt thường gặp khi sang Hàn

Cựu nhân viên JYP lên tiếng: Phải làm việc đến kiệt sức trong môi trường độc hại (Series: Mổ xẻ xứ Hàn)

Góc nhìn đa chiều : Có đáng không khi người Việt tố cáo đồng hương ở Hàn Quốc?

Làm thêm ở Hàn Quốc: Hợp pháp hay làm chui, đâu là lựa chọn an toàn cho người Việt?
