Bình yên không cần đi xa chỉ cần một nơi cho lòng được ngồi lại
Có những ngày, mọi thứ vẫn diễn ra đúng như lịch trình không có gì quá tệ, không có ai làm tổn thương ta.
Vậy mà vẫn thấy mệt. Không mệt về thể xác, mà mệt vì tâm trí cứ trôi tuột về những khoảng trống không gọi được tên.

Cảm giác như sống giữa dòng người nhưng chẳng chạm vào được ai, và cũng chẳng biết làm sao để chạm lại chính mình.
Trong những ngày như thế, người ta hay bảo: "Đi đâu đó cho khuây khỏa".
Nhưng chẳng phải ai cũng có thể xách balo lên và rời thành phố.
Và có lẽ, cũng không cần đi xa đến vậy.
Bởi đôi khi, chữa lành không nằm ở nơi ta đến, mà ở cách ta dừng lại với chính mình.
Tôi nhớ đến những ngôi chùa nhỏ giữa lòng đô thị nơi mà thời gian dường như chậm hơn nửa nhịp.
Không quá lộng lẫy, không mang vẻ trầm mặc uy nghi, nhưng có một điều rất lạ: chỉ cần bước qua cổng chùa, lòng người như được thở nhẹ đi một chút.
Khói nhang ở đó không chỉ là mùi hương nó là cách để người ta buông bỏ.
Chuông chùa ở đó không chỉ là âm thanh nó là lời nhắc rằng không có điều gì quá gấp gáp, kể cả nỗi buồn.
Và giữa nhịp sống náo nhiệt của phố người Hoa nơi những bảng hiệu Hán tự, bánh bao nóng hổi, tiếng rao buổi sớm và màu đỏ rực của lồng đèn ta học được cách bình yên giữa những điều đang chuyển động.
Không cần tắt điện thoại, không cần thiền hàng giờ, cũng không cần chạy trốn khỏi cuộc đời chỉ cần ngồi yên một lát, giữa một nơi không ai đòi ta phải giỏi hơn, đẹp hơn hay mạnh mẽ hơn.
Một nơi mà ta có thể thở ra, không gồng, không cố gắng và không cảm thấy có lỗi vì điều đó.
Bình yên, rốt cuộc, không phải đích đến. Nó là khoảnh khắc ta ngừng chạy. Và nếu một ngày nào đó bạn cảm thấy quá tải, hãy nhớ: Không ai có quyền đòi bạn phải luôn ổn.
Nhưng bạn có quyền tìm lại mình dù chỉ trong một buổi chiều bình thường.
Bình luận 0

Tám chuyện
Cảnh sắc đẹp nhất – nơi mọi thứ trở về đúng vị trí của nó

Phóng viên lên chuyến tàu "Solo Train" để thoát kiếp độc thân – Chuyện gì đã xảy ra trên con tàu tình yêu?

Chỉ ăn một nửa trong nhà hàng thì chỉ trả một nửa tiền?… "Cách tính tiền kỳ lạ của khách hàng"

Đến cả con trai nghị sĩ cũng vậy… “Cha mẹ không thể kiểm soát con cái, liệu con tôi cũng như thế?”

Chuyên Gia Tâm Lý Của Tôi Là Một Con Mèo

Đôi khi, chỉ cần có một chút thời gian ở một mình cũng cảm thấy thật tuyệt vời.

Tại sao tôi thích ăn một mình — Và tại sao đó không phải là lời kêu cứu

Từ Căng Thẳng Đến Thành Công: Ứng Dụng Nguyên Tắc Khắc Kỷ Để Phát Triển Trong Công Việc

Khám phá tác phẩm của Han Kang

Tiểu thuyết trinh thám Hàn Quốc Plant, Lady đạt thỏa thuận bản quyền toàn cầu trị giá hơn 1 tỷ won

Hồi ký về chăm sóc cây của Kim Keum-hee đạt thỏa thuận phát hành quốc tế

Từ tteokbokki đến nước sốt... "Hương vị lửa" bùng nổ như một từ khóa ẩm thực

Tai nạn xe hơi phá hủy thị lực của cô – và khơi nguồn một hành trình nghệ thuật mới

Một chiếc gọt bút chì có thể ý nghĩa thế nào đối với chủ nhân của nó?

Từ linh mục đến chủ quán ăn và phần canh kim chi giá 2 đô la
