Tôi và Những Truyền Thống Gia Đình Khó Chịu Khi Sống Ở Hàn Quốc
Mình là một phụ nữ 35 tuổi, người Hàn – Canada, và sắp gặp lại gia đình Hàn Quốc sau nhiều năm xa cách. Điều này vừa khiến mình phấn khích lại vừa bồn chồn vì những áp lực truyền thống mà gia đình vẫn đặt ra. Mình muốn chia sẻ một số trải nghiệm và cảm xúc của mình, mong nhận được thêm lời khuyên từ các bạn, những người cùng trải qua văn hóa lai này.
Áp lực của những nghi thức truyền thống
Một trong những điều khiến mình “bực” nhất là việc phải thực hiện nghi thức seh-bae jeol (새배 절) – cú chào kính đối với các cô chú, nhất là khi mình là người con gái trẻ nhất trong đại gia đình (mẹ, dì, chú đều đã bước sang tuổi 60, 70 và có nhiều người đang mắc bệnh). Với mình, việc cú chào kính như vậy không chỉ khiến mình cảm thấy mất lòng tự trọng mà còn khiến mình nhớ đến hình ảnh "kow-towing" (quỳ gối cúi đầu phục tùng) của một triều đại cũ. Mình lớn lên ở Canada, nơi mà truyền thống gia đình không quá khắt khe về những nghi thức như vậy, nên mỗi khi nghĩ đến việc “chỉ làm một lần” thì cảm giác thật khó chịu và làm tổn thương lòng tự trọng của mình.
Vấn đề công việc nhà và sự không công bằng
Điểm thứ hai khiến mình không thể chấp nhận là việc trong những dịp lễ, mẹ thường mong đợi mình vào bếp giúp đỡ (dọn bàn, rửa bát, nấu ăn…) trong khi các anh chị em nam trong gia đình lại chẳng chịu góp sức chút nào. Mình nhớ hồi còn bé khi đến Hàn Quốc, tại các buổi sum họp gia đình, mình thường phải tự tay làm mọi thứ còn lại, còn các người đàn ông thì chỉ ngồi đó “ngắm khen”. Điều này không chỉ khiến mình cảm thấy bất công mà còn dấy lên trong lòng sự giận dữ và buồn bã vì những truyền thống lạc hậu đang được duy trì, đồng thời lại đẩy mình vào vai trò “đứa con gái hiền lành” không được trân trọng.
Sự xung đột giữa lòng trung thành với gia đình và mong muốn tự do
Mình thật sự yêu quý bố mẹ và muốn trở thành “con gái tốt” của họ. Nhưng đồng thời, những yêu cầu cứng nhắc của truyền thống Hàn Quốc lại khiến mình cảm thấy như đang bị bó buộc, mất tự do. Mỗi khi nghĩ đến việc buộc mình phải cú chào kính và phải vào bếp trong những buổi gặp gỡ gia đình, mình lại cảm thấy tâm trạng trở nên nặng nề và sợ hãi rằng có thể sẽ “bùng nổ” ngay trước mặt mọi người.
Những lời khuyên của một số bạn trên Reddit đã giúp mình phần nào suy nghĩ lại:
Có người cho rằng, nếu thực sự không thích, bạn nên cân nhắc việc không đi, nhưng điều đó lại làm gia đình thất vọng và gây rắc rối.
Có bạn lại khuyên rằng hãy “ăn mừng” dịp lễ này như một cách thể hiện sự tôn trọng đối với người lớn, đồng thời nhớ rằng những nghi thức như vậy chỉ xảy ra một năm một lần.
Cũng có bạn nói rằng, nếu cả gia đình, đặc biệt là các anh em nam, cùng tham gia thì mọi thứ sẽ trở nên dễ chịu hơn, và bạn không nên gánh vác tất cả công việc nhà một mình.
Những suy nghĩ và quyết định của riêng tôi
Sau khi suy nghĩ kỹ lưỡng, mình nhận ra rằng, dù cho mình không ưa những nghi thức truyền thống này, nhưng sống ở Hàn Quốc đồng nghĩa với việc phải chấp nhận và cố gắng thích nghi với văn hóa nơi đây. Mình sẽ cố gắng “nuốt” cái tự ái, cú chào kính một lần để giữ gìn tình cảm gia đình, dù trong lòng có chút bực bội. Đồng thời, mình cũng sẽ cố gắng nói chuyện với bố mẹ về việc chia sẻ công việc nhà cho công bằng hơn – không chỉ riêng mình mà cả các thành viên khác cũng cần góp sức.
Mình cũng hiểu rằng, mỗi người trong gia đình đều có những nếp cũ, và việc thay đổi không phải lúc nào cũng dễ dàng. Nhưng mình tin rằng, nếu chúng ta biết lắng nghe và cùng nhau chia sẻ, có lẽ những truyền thống ấy có thể được cải tiến để phù hợp hơn với thế hệ trẻ và mang lại niềm vui hơn là sự gò bó.
Nếu bạn cũng đang gặp tình huống tương tự, hãy cứ nhớ rằng bạn không đơn độc. Sự giao thoa giữa văn hóa truyền thống và hiện đại luôn là một thử thách đối với mỗi người con xa quê. Hãy chia sẻ kinh nghiệm của bạn, lắng nghe những lời khuyên từ những người cùng chung chí hướng, và dần dần tìm ra cách để sống hòa hợp với chính mình và cả gia đình.
Cảm ơn các bạn đã lắng nghe chia sẻ của mình. Chúc mọi người có những dịp sum họp gia đình ấm áp, và dẫu có chút khó chịu, nhưng luôn tràn đầy yêu thương và sự hiểu biết.
Nếu bạn có thêm ý kiến hay kinh nghiệm nào khác, hãy cùng chia sẻ nhé!
* Nguồn :
https://www.reddit.com/r/Living_in_Korea/comments/1ibxvqm/am_i_overreacting_that_i_dont_want_to_do_sehbae/
Bình luận 0

Tám chuyện
Làm thêm ở Hàn Quốc: Hợp pháp hay làm chui, đâu là lựa chọn an toàn cho người Việt?

Xa quê, gần nỗi nhớ: Vì sao lao động Việt tại Hàn dễ stress?

Tranh cãi TikTok gây ảnh hưởng tâm lý "phá hoại" đối với trẻ vị thành niên

Nhân viên sân bay Hàn đình công từ 19/9 suốt Tết Trung Thu... tin chuẩn không vậy mọi người?

Hari Won được báo Hàn tung hô là biểu tượng Hallyu ở Việt Nam: Thực tế có đúng vậy không ta?

Bí mật dáng vóc không tuổi của sao nữ Hàn

Phòng Yoga Ananda Của Lee Hyori Gây Bão Mạng Xã Hội

Tôi sinh ra ở Hàn Quốc, nói tiếng Hàn, sống như người Hàn nhưng không được gọi là người Hàn

(Topic) Ngoại hình ưa nhìn ở Hàn Quốc có thật sự là một lợi thế?

Thừa thắng xông lên 🔥 YOONA (SNSD) TỔ CHỨC FAN MEETING TẠI TP.HCM THÁNG 10 NÀY 🔥

Có phải người Hàn Quốc quá quan tâm tới người nổi tiếng?

Chip não cấy ghép đã có thể đọc được suy nghĩ thầm kín, chuyên gia tiết lộ bí mật kinh hoàng

Sếp đang dùng AI để theo dõi hiệu suất của bạn, bạn đã biết chưa?

Loài cá xấu xí nhất thế giới đây nè mọi người 🐟

Có ai đọc Tam Quốc không, đây là nhân vật mà mình thấy ít người để ý nhưng góp phần thay đổi vận mệnh cả một triều đại
