Tôi cảm thấy bản thân khỏe hơn sau khi dừng thuốc trầm cảm.
Những năm đầu đại học, tôi bước vào cuộc chiến với trầm cảm. Được bác sĩ kê đơn thuốc, tôi đã mừng rỡ như tìm thấy "cứu cánh", thứ "tiên dược" có thể đưa tôi trở lại cuộc sống bình thường. Nhưng tôi đã sai lầm. "Tiên dược" ấy dần trở thành "lưỡi dao", bào mòn tôi từ bên trong.

Ký ức về những người thân ra đi luôn ám ảnh tôi. Mất ngủ, cảm xúc hỗn loạn, tôi khao khát một thứ gì đó để xoa dịu. Và thuốc trầm cảm, lúc đó, là tia hy vọng duy nhất.
Tôi tìm kiếm thông tin về thuốc trên mạng, nhưng mọi thứ không như tôi tưởng tượng. Sau hơn một tháng dùng thuốc, tác dụng phụ ập đến, đẩy tôi vào vực sâu trầm cảm hơn. Mỗi ngày, tôi tự hỏi mình đang uống thứ gì, và tự nhủ rằng, có lẽ, ngừng thuốc sẽ tốt hơn.
Tác dụng phụ ngày càng trầm trọng. Tôi tăng cân rồi giảm cân nhanh chóng, cảm xúc hỗn loạn. Tôi cố tỏ ra hòa đồng, nhưng bên trong là một mớ hỗn độn. Những đêm dài mất ngủ, đầu óc tôi tỉnh táo đến đáng sợ, dù chỉ muốn nhắm mắt và ngủ.
Tôi sợ thuốc, sợ những viên thuốc nhỏ bé đang kiểm soát cuộc sống của mình. Tôi muốn tức giận, nhưng tôi không còn sức lực. Tôi muốn trốn chạy, muốn ngừng thuốc.
Nhưng tôi không thể bỏ cuộc. Tôi phải đối mặt với những tác dụng phụ: mất ngủ, trằn trọc hàng giờ liền. Tôi kiệt sức, thất vọng, bất lực. Bác sĩ đề nghị đổi thuốc, nhưng tôi hoài nghi tất cả. Giai đoạn đầu điều trị, khi tác dụng phụ khiến bạn nghi ngờ chính phương pháp, có lẽ là giai đoạn khó khăn nhất. Trầm cảm và tác dụng phụ của thuốc, một sự kết hợp kinh hoàng. Bạn muốn buông xuôi, muốn từ bỏ.

Tôi hiểu rằng, mỗi người có một phản ứng khác nhau với thuốc. Những gì tốt cho người này có thể không tốt cho người khác. Trầm cảm không phải là căn bệnh có thể chữa khỏi bằng một viên thuốc. Nó cần sự kiên nhẫn, sự thấu hiểu và một bác sĩ đồng hành.
Tôi hy vọng rằng, câu chuyện của tôi không khiến ai từ bỏ việc điều trị. Tôi chỉ muốn chia sẻ rằng, hành trình này không dễ dàng, nhưng nó xứng đáng. Đừng từ bỏ, hãy kiên nhẫn, và hãy tìm kiếm sự giúp đỡ. Không nhất thiết phải là người yêu, bạn có thể tìm thấy động lực từ gia đình, bạn bè, thú cưng, sách vở, hoặc chính bản thân mình. Điều quan trọng là tìm thấy một điều gì đó để bám víu, để níu giữ bạn lại, khi bạn muốn gục ngã. Đó là tình yêu, dù có trừu tượng, nhưng nó là sức mạnh giúp chúng ta vượt qua tất cả.
Tôi viết bài viết này sau một năm dừng điều trị bằng thuốc trầm cảm và tôi hy vọng trải nghiệm của mình có thể giúp ích cho bạn. Tôi không chắc, nhưng với tôi điều trị bằng thuốc có vẻ không hiệu quả bằng việc cho bản thân cơ hội đi tìm những câu trả lời cho những hỗ loạn trong bản thân, có thể mất thời gian nhưng nó lại là hiểu quả. Tôi cảm thấy khỏe hơn sau khi dừng thuốc trầm cảm. Nhưng tôi hiểu rằng, hành trình này vẫn còn dài. Và tôi tin rằng, với sự kiên nhẫn và tình yêu, chúng ta sẽ vượt qua.
Bình luận 0

Tám chuyện
Bị đuổi khỏi công viên nước vì… cởi trần? Nam thanh niên Hàn Quốc bức xúc

Cha từng bỏ rơi con, sau này quay lại đòi trợ cấp – pháp luật nói gì?

Ra ngoài đổ rác không mặc áo lót : Phiền toái hay quyền tự do cá nhân?

Công Việc Không Bao Giờ Quan Trọng Hơn Cuộc Sống

To You My Light 오늘도 빛나는 너에게 – Khi âm nhạc kể câu chuyện tình yêu dịu dàng và bất tử

Vợ bức xúc vì chồng bật điều hòa 30 độ để “tiết kiệm điện”

Nghe ChatGPT khuyên, người đàn ông bỏ muối ăn, dùng “thứ này” rồi nhập viện vì rối loạn tâm thần

Chủ quán than phiền khách ngồi 10 tiếng chỉ gọi 1 ly cà phê, tranh cãi về “cà phê học bài” ngày càng nóng

Đi Làm Và Những "Kiếp Nạn" Gặp Phải Mỗi Ngày Trên Xe Buýt Ở Seoul

Một tuyệt tác gây khó chịu

Hướng dẫn đường đi đến Gyeongju tham dự APEC 2025 để các vợ có thể gặp gỡ G-Dragon đây

Người vợ cân nhắc ly hôn vì chồng chỉ ru rú trong phòng, không chăm con dù kiếm tiền

Người phụ nữ lo lắng chồng dễ hoảng sợ sẽ ảnh hưởng đến con trai

Người phụ nữ sốc khi phát hiện chồng có tới 3 nhân tình, gia đình chồng còn bao che

Lá thư từ hàng triệu năm ánh sáng - Lời thì thầm của vũ trụ
