Mình từng trách một người vì họ biến mất khi mình cần nhất.

Tin nhắn không trả lời.
Cuộc gọi không bắt máy.
Hẹn rồi lại huỷ.
Lý do quen thuộc: “Dạo này bận quá.”
Hồi đó, mình tin rằng nếu thật sự thương, thì bận mấy cũng sẽ dành thời gian. Một tin nhắn, một cuộc gọi, một lời hỏi han, đâu có mất bao lâu? Nhưng rồi, cuộc sống cũng quăng mình vào một thời điểm mà mỗi ngày trôi qua là một trận chiến.
Làm không hết việc.
Gặp không hết người.
Trả không hết deadline.
Và những lúc rảnh hiếm hoi, mình chỉ muốn nằm im, không phải trả lời ai, không phải gồng thêm một cảm xúc nào nữa.
Mình hiểu ra một điều:
Có những khoảng lặng không phải vì không thương, mà vì kiệt sức. Không phải vì cố tình xa cách, mà vì cần giữ lại chút năng lượng để tồn tại. Không phải ai im lặng cũng đang rời đi.
Có người im lặng vì đang cố gắng đi tiếp, với tất cả những gì còn sót lại trong lòng họ. Bận rộn không làm người ta hết thương. Nó chỉ làm người ta bớt thể hiện.
Và chính trong những lúc tưởng như quên nhau nhất, lại là lúc người ta thấm thía nhất cảm giác cần nhau. Giống như đi qua rất nhiều người, gặp rất nhiều thứ, cuối cùng lại chỉ muốn ngồi cạnh một người mà mình có thể thở thật sâu. Không phải cứ không nhắn tin là không nghĩ đến. Không phải cứ lâu không gặp là hết thương.
Tình cảm thật đôi khi không cần nhiều lời, chỉ cần một sự trở lại - đúng lúc, đủ thật. Thế nên, nếu một người từng thân thiết với bạn bỗng im lặng vì bận, đừng vội trách.
Hãy để thời gian trả lời xem, sau những bộn bề, họ còn quay lại tìm bạn không. Vì có những người càng bận, lại càng biết trân trọng ai ở lại… Học tĩnh trong một thế giới ồn ào.
Bình luận 0

Tám chuyện
💭 “Breathe” (한숨) – Khi chỉ cần thở thôi cũng đã là nỗ lực

🌿 “To My Youth” – Một lá thư thì thầm gửi đến tuổi trẻ lặng lẽ

Bí quyết "lão hóa ngược" của một ông chồng U40

Khi robot vẽ bừa còn bán được giá hơn tranh của con người!

Dear My All (나의 모든 이들에게) - Bản nhạc chữa lành dành cho những tâm hồn mỏi mệt

Tám chuyện: Nên hay không việc phim Hàn ngập tràn cảnh uống rượu?

Có một cuộc chiến mới ở Hàn Quốc mang tên.. “đại dịch cô đơn”

Chiếc vòng cổ 42.000 USD của phu nhân Tổng thống Hàn: Bất ngờ được tìm thấy tại nhà người thân!

Gout – Căn bệnh cũng bị phân biệt giàu nghèo?

Biết được bí mật mà gia đình đã giấu kín cả đời… là một cảm giác rất ba chấm

Tại sao có những khách quen đang ăn uống đóng họ mỗi tuần đột nhiên biến mất? ( này là câu chuyện của tui thôi nha)

Món ăn nào mọi người thấy ngon nhất dù đã trải qua 10 năm?

Cách tôi phát hiện mình có bầu không giống phim Hàn chút nào!!

Tại sao trẻ em bây giờ lại trở nên trầm cảm một cách kỳ lạ vậy mấy bà?

Bạo lực không chỉ là một cái tát – nó là ký ức dai dẳng chẳng ai thấy
