Khi mẹ già đi, đồng nghĩa tôi phải học cách bao dung hơn

Thời gian trôi qua như một dòng sông lặng lẽ, mỗi khoảnh khắc đều có thể làm thay đổi con người, kể cả những người mà chúng ta yêu thương nhất.
Mẹ tôi, người luôn là trụ cột vững vàng của gia đình, giờ đây đang dần già đi, và tôi nhận ra rằng, mỗi năm trôi qua, tôi không chỉ nhìn thấy sự thay đổi trên mái tóc bạc trắng hay làn da nhăn nheo, mà còn thấy sự thay đổi trong chính bản thân mình. Một sự thay đổi mà tôi không thể né tránh: học cách bao dung hơn.
Khi mẹ trẻ, mọi thứ dường như thật dễ dàng.
Mẹ là người luôn hiểu tôi nhất, là người dạy tôi từng bước đi, từng lời nói, và luôn là người bạn lớn nhất trong cuộc đời tôi.
Những ngày thơ bé, tôi chỉ nhìn thấy mẹ như một người hùng mạnh mẽ, luôn chăm lo cho gia đình, luôn sẵn sàng đáp ứng mọi nhu cầu của chúng tôi mà không bao giờ đòi hỏi gì cho bản thân. Nhưng giờ đây, khi mẹ dần già đi, những lần tôi thấy mẹ ngồi im lặng bên cửa sổ, nhìn ra xa xăm, tôi nhận ra rằng mẹ cũng có những giây phút yếu đuối, mệt mỏi mà chẳng thể hiện ra ngoài. Những lúc ấy, tôi cảm thấy mình như đang chứng kiến một mặt khác của mẹ mà trước đây tôi chưa từng thấy.
Đôi khi, mẹ quên mất những điều nhỏ nhặt mà trước đây bà luôn nhớ rõ, và tôi cảm thấy khó chịu.
Nhưng rồi, tôi bắt đầu nhận ra rằng, đó không phải là sự thiếu sót mà là dấu hiệu của tuổi già. Chính lúc đó, tôi hiểu rằng tôi cần phải bao dung hơn, cần phải kiên nhẫn hơn.
Bao dung không chỉ là tha thứ cho người khác, mà còn là chấp nhận sự thay đổi và yêu thương dù cho mọi thứ có thay đổi thế nào. Khi mẹ già đi, đồng nghĩa tôi phải học cách lắng nghe nhiều hơn, quan tâm nhiều hơn và kiên nhẫn hơn. Tôi phải nhớ rằng, có những điều mẹ không còn nhớ, có những lần mẹ cần tôi giúp đỡ, không phải vì bà yếu đuối, mà vì bà đã dành cả cuộc đời cho chúng tôi, để rồi giờ đây, khi tuổi già đến, mẹ chỉ mong được chia sẻ, được giúp đỡ. Và chính tôi, con của mẹ, cũng cần phải học cách làm điều đó. Tình yêu giữa mẹ và con cái không chỉ được thể hiện qua những lời nói hay hành động, mà còn qua những khoảnh khắc lặng lẽ, qua sự kiên nhẫn và sự thấu hiểu.
Mẹ đã dạy tôi cách sống, cách yêu thương, và giờ tôi phải học cách yêu thương mẹ theo cách của riêng tôi, một cách bao dung và trân trọng hơn. Với mỗi ngày trôi qua, tôi càng nhận ra rằng, không chỉ mẹ già đi, mà chính tôi cũng đang học cách trưởng thành hơn, không phải qua những thành tựu hay cuộc sống sôi động bên ngoài, mà qua sự trưởng thành trong tình yêu thương và sự bao dung.
Đó là món quà tôi sẽ dành tặng mẹ trong những năm tháng cuối đời, như một lời tri ân vì tất cả những gì mẹ đã dành cho tôi suốt cuộc đời.
Bình luận 0

Tám chuyện
Khi món Việt lên sóng Hàn Quốc có cả món thịt mà nhiều người nghe phải khóc thét

[Chia sẻ] Tips chụp ảnh từ nhiếp ảnh gia Kim Seong-ju: Làm “du khách trong đời thường”
![[Chia sẻ] Tips chụp ảnh từ nhiếp ảnh gia Kim Seong-ju: Làm “du khách trong đời thường”](/upload/b8096e385ca8401f99c2a709b5025fdb.webp?thumbnail)
Ở Hàn thèm xoài xanh chấm mắm đường thì sao?

Khi bạn sắp bay nhưng mắc ... ăn

Góc thắc mắc nhờ mọi người giải đáp giúp mình với ạ?
Mình thực sự bất ngờ khi nhìn bức ảnh này

Càng xuất sắc, bạn càng gặp được người đàn ông tuyệt vời

Đâu là khoảnh khắc đẹp của thời đại học mà mãi sau này bạn cũng không thể quên? Mình trước

Có mấy biển hiệu tiếng Hàn dịch sang tiếng Anh mắc cười lắm mọi người

Lịch nghỉ lễ Hàn Quốc: vì sao Tết và Chuseok lại “ám ảnh” dân công sở nhiều hơn cả kỳ nghỉ?

Khủng hoảng tuổi trung niên? Ngày nay lại là "khủng hoảng Gen Z"

AI không 'cướp' việc của người cao tuổi, mà là những người trẻ!

Đề thi đại học Hàn khó tới mức giáo sư cũng phải chào thua

Ở Hàn có gì vui? Câu hỏi khiến mình đau đầu nhất mỗi lần về Việt Nam

Cái lạnh ở Hàn không chỉ đến từ thời tiết những năm đầu mình sang
