Gout – Căn bệnh cũng bị phân biệt giàu nghèo?
Gout – Căn bệnh của người giàu? Không, đó là một tấm gương phản chiếu sự bất bình đẳng.
Mình từng nghĩ bệnh là bệnh, đâu có phân biệt giàu nghèo. Nhưng bài viết sáng nay về bệnh gout ở Hàn Quốc khiến mình suy nghĩ lại. Hóa ra... đến cả bệnh tật cũng có giai cấp. Trong xã hội Hàn Quốc, gout từ lâu đã bị gắn mác là “bệnh nhà giàu” – vì người ta tin rằng chỉ những người dư dả mới ăn uống quá độ, uống nhiều rượu bia, dẫn đến dư thừa axit uric trong máu. Nhưng gần đây, một cuộc tranh luận đã nổ ra khi có ý kiến phản bác điều này: rằng chính người nghèo mới là nhóm mắc gout nhiều hơn – và dữ liệu thống kê đã cho thấy điều đó.

Một bài báo từ Hàn Quốc trích dẫn dữ liệu từ Dịch vụ Bảo hiểm Y tế Quốc dân cho biết:
-Năm 2018, tỷ lệ bệnh nhân gout thuộc nhóm thu nhập thấp nhất chiếm 22,1%.
Trong khi đó, nhóm thu nhập cao nhất chỉ chiếm 17,6%.
-Năm 2022, khoảng cách này thậm chí còn lớn hơn: nhóm thu nhập thấp tăng lên 23,4%, trong khi nhóm cao nhất chỉ là 16,1%.
=> Có nghĩa là, người có thu nhập thấp có tỷ lệ mắc bệnh cao hơn tới 7,3 điểm phần trăm so với nhóm thu nhập cao.
Và không chỉ riêng gout. Người thu nhập thấp cũng có tỷ lệ cao hơn ở nhiều bệnh mãn tính khác như:
- Cao huyết áp: 45,2% (thu nhập thấp) so với 30,6% (thu nhập cao)
- Tiểu đường: 22,5% vs 16,7%
- Viêm khớp: 24,7% vs 14,7%
- Vấn đề răng miệng: 36,4% vs 26,4%
- Béo phì: 38,7% vs 30,5%
Và điều trớ trêu nhất là thu nhập càng thấp thì tỉ lệ từ chối khám chữa bệnh khi ốm đau lại càng cao – đơn giản vì họ không có tiền, không có thời gian, không có lựa chọn. Vòng luẩn quẩn nghèo – bệnh – không điều trị – nghèo thêm, cứ thế tiếp diễn.
Mình tự hỏi: tại sao đến cả bệnh cũng trở thành một "đặc quyền" của tầng lớp giàu? Nếu người giàu bị gout, họ sẽ được xem là người sống “hưởng thụ”. Còn nếu người nghèo bị, xã hội lại gán ghép họ “không biết chăm sóc bản thân”, “lười vận động” hay “ăn uống thiếu lành mạnh”. Cái nhãn dán ấy, có khi còn đau hơn cả cơn đau thể xác.
Bệnh không chọn người, nhưng xã hội lại luôn chọn cách để phân loại họ. Và điều đó phản ánh rõ nét một thực tế: chăm sóc sức khỏe chưa bao giờ là điều dễ dàng với người nghèo – dù đó là quyền cơ bản nhất của con người. Đằng sau một căn bệnh đôi khi là cả một hệ thống bất công, mà chúng ta không nên làm ngơ.
Bình luận 0

Tám chuyện
Người Hàn có một thói quen vô cùng đơn giản nhưng luôn được các chuyên gia đặt lên hàng đầu về sức khỏe

Xin vào tập đoàn lớn và…đi xem mắt: Tưởng không liên quan mà lại giống nhau không tưởng!

Phản Ứng Cộng Đồng Hàn Quốc Về Vụ Cô Dâu Việt Nam: Chỉ Trích, Định Kiến và Tranh Luận Nảy Lửa Câu chuyện về cô dâu Việt Nam tại Namyangju, tham gia bán dâm hơn 600 lần

“Con tôi là giáo sư đấy” câu nói quen thuộc của cô bếp, hóa ra là bình phong cho hành vi không ai ngờ tới

Mình phát hiện 4 loại quần áo càng mặc lâu càng có hại, nên đừng tiếc rẻ mà giữ lại trong tủ

Ai nói trứng gà Hàn Quốc càng to càng bổ và nên mua trứng màu trắng hay màu nâu, vỉ 10 hay 30 quả?

Lightstick của G-Dragon tăng phi mã hơn cả giá vàng, có gì mà fan Việt yêu thích đến thế

Top 5 siêu phẩm phim Hàn Quốc nổi bật nhất 5 năm qua, bộ phim đầu tiên không ai là không biết

AI Agent Đang Đòi Một Ghế Trong Phòng Họp

“Cha mẹ không có lựa chọn nào khác ngoài việc yêu thương con cái của mình?" tình yêu chân chính hay lời biện hộ cho sự hư hỏng của con trẻ

AI thậm chí còn ca ngợi mại dâm bất hợp pháp, khoảng xám nguy hiểm của chất xám đang bị bào mòn

Những Điều Nhìn Vô Hại Nhưng Bạn Không Nên Thử Khi Ở Hàn

Tại sao người Hàn không nói lời từ chối trực tiếp? Khi "lòng vòng" trở thành văn hóa giao tiếp

Phía sau những bộ Hanbok ngày lễ, người nghệ nhân sẽ dần biến mất như những sợi chỉ thêu chưa kịp nối dài

Những bà mẹ đơn thân ở Hàn Quốc: Chọn sinh con là chọn bước ra khỏi lề thói xã hội?
