Bật sếp giữa văn phòng và câu chuyện làm việc tăng ca mà ai cũng có thể trải qua
Trước đây mình nghĩ mấy câu như “gen Z đi làm mà dám bật sếp” chỉ là chuyện nói cho vui. Cho đến khi tận mắt chứng kiến một ca “bật” thật sự ở văn phòng công ty Hàn Quốc.
Bạn ấy là người Việt, 22 tuổi, học cao đẳng ở Busan, mới được nhận làm hợp đồng tại một văn phòng hành chính cấp quận, nhờ trúng tuyển chính thức nên được hưởng đầy đủ bảo hiểm, chế độ, còn có cơ hội gia hạn dài hạn. Nghe đâu nhà bạn có chút quan hệ nên sau khi qua được vòng hồ sơ thì vào làm suôn sẻ.
Bạn ấy làm việc rất tốt: siêng năng, kỹ tính, học nhanh, xử lý văn bản gọn gàng. Lãnh đạo trong phòng đều khen.
Chỉ có một điều khiến nhiều người cũng khá khó chịu đó là sau 6 giờ là bạn... mất tích.
Không bắt máy, không trả lời KakaoTalk, không gửi file, không check email. Hoàn toàn bốc hơi.
Bạn dùng hai điện thoại một cho công việc, một cho cá nhân. Tài khoản Kakao công việc thì ai cũng có, nhưng tài khoản cá nhân thì không ai biết. Tới đúng giờ tan làm là điện thoại công chuyển sang chế độ máy bay, Kakao đóng băng. Cần gì thì đợi mai gặp ở văn phòng.
Bạn nói thẳng:
“Làm 8 tiếng, lương có 2 triệu won. Không có tăng ca, không có phụ cấp. Sau giờ làm là thời gian của tôi. Anh chị không trả tiền thì đừng nhắn gì thêm.”
Ban đầu trưởng phòng còn cố nhịn. Nhưng rồi chuyện cũng tới.
Bạn được giao làm phụ trách xử lý một hạng mục thống kê định kỳ cho văn phòng, công việc nhiều số liệu, cần người kỹ. Trong giờ làm, bạn làm cực kỳ nghiêm túc, nộp báo cáo đều, không ai phàn nàn. Nhưng tới một hôm, sở tỉnh yêu cầu nộp gấp bản tổng hợp và đó là lúc “mất liên lạc” chính thức phát huy tác dụng.
Khoảng 8 giờ tối, giám đốc cấp sở gọi điện cho trưởng phòng, yêu cầu gửi báo cáo chi tiết trong vòng nửa tiếng. Trưởng phòng quýnh lên, gọi điện cho bạn, không liên lạc được. Nhắn Kakao không ai trả lời. Gọi máy cá nhân thì “số máy không tồn tại”.
Cuối cùng, trưởng phòng phải ngồi lục lại các bản bạn từng nộp, ráp đại thành một bản gửi lên sở. Mất đúng 30 phút. Và nhận về… một tràng chửi từ giám đốc: “Dữ liệu sai lệch, thiếu logic, tổng hợp như thế này mà cũng gọi là báo cáo?”
Sáng hôm sau, bạn tới văn phòng như thường. Vừa treo áo khoác lên ghế đã bị gọi vào phòng làm việc, trưởng phòng lao vào đập bàn quát “Tôi đã nói bao nhiêu lần là phải giữ điện thoại thông suốt, cậu không hiểu tiếng Hàn à?!”
Bạn ấy đáp tỉnh bơ: “Chính anh mới không hiểu tiếng người đấy. Sau giờ làm, điện thoại có thông hay không thì liên quan gì tới anh?”
Trưởng phòng tức đến mức nghẹn lời:
“Tối qua giám đốc sở gọi mà cậu không bắt máy, tôi biết tìm ai? Cậu muốn tôi chết hả?”
Bạn đáp:
“Mỗi tuần tôi đều gửi báo cáo đúng hạn. Tất cả số liệu nằm trong folder rõ ràng, đặt tên ngày tháng. Không tìm ra thì là do anh. Mà tôi làm tăng ca vì cái đống số liệu đó bao lâu rồi, có ai trả tôi một đồng nào không?”
Trưởng phòng gào lên:
“Cậu tưởng chỉ mình cậu tăng ca à? Tôi cũng tăng ca. Tôi làm còn nhiều hơn cậu!”
Bạn vẫn không nhún:
“Anh lương gấp đôi tôi, anh làm nhiều là đúng. Đưa hết lương anh cho tôi, tôi làm y chang.”
Trưởng phòng đứng bật dậy:
“Một là mở máy mỗi tối, hai là nghỉ việc!”
Bạn gõ bàn:
“Nghỉ thì nghỉ. Tôi cũng chẳng muốn làm nữa.”
Cả phòng hôm đó sững sờ. Mình nghe hết từ ngoài hành lang mà tim đập thình thịch.
Ai cũng tưởng bạn sẽ bị đuổi, hoặc ít nhất bị chuyển xuống phòng lưu trữ ở vùng sâu.
Nhưng không.
Bạn vẫn đi làm bình thường. Chỉ là… sau đó không ai giao cho bạn việc quan trọng nữa.
**
Thật ra mình cũng từng hơi bực khi nhắn bạn ấy buổi tối mà không ai trả lời. Nhưng giờ nghĩ lại, bạn cũng làm đúng.
Trong giờ làm bạn ấy hoàn thành mọi thứ, đúng tiến độ, không chậm, không than. Nhưng sau giờ làm, bạn muốn có cuộc sống riêng, không muốn bị kéo dài công việc vào từng tin nhắn lúc nửa đêm. Điều đó có gì sai?
Còn mọi người đã từng gặp trường hợp nào như vậy chưa? Nếu có thì mọi người đã xử lý như thế nào? Comment cho mình biết nhé.

Bình luận 0

Tám chuyện
MỐI LIÊN KẾT KỲ DIỆU CỦA "ĐƯỢC" VÀ "MẤT"

Thấy cái này bên Nhật...

[Tin vui cho Army] Jimin, Jungkook chính thức xuất ngũ, BTS chỉ còn một bước nữa để tái hợp hoàn toàn
![[Tin vui cho Army] Jimin, Jungkook chính thức xuất ngũ, BTS chỉ còn một bước nữa để tái hợp hoàn toàn](/upload/f35c3552db6e44e0be7b6dfc5520f12b.webp?thumbnail)
Khi ChatGPT “tắt tiếng” và thế giới lao đao, liệu chúng ta đã quá phụ thuộc vào AI?

Vì sao "chăm chỉ" thôi vẫn chưa đủ để được đánh giá cao?

Lương vẫn là động lực đơn giản nhưng hiệu quả nhất

Cú lừa thế kỷ từ những video self-help!

Trải nghiệm bị tài xế grab ô tô bắt xuống xe giữa phố khi trời mưa

NHỮNG TÌNH HUỐNG "KHÓ ĐỠ" MÌNH ĐÃ GẶP KHI ĐI PHỎNG VẤN

XU HƯỚNG NÉ NGƯỜI KHÁC GIỚI "MỘT CÁCH TIÊU CỰC" KHI CÓ NGƯỜI YÊU CỦA MỘT BỘ PHẬN KHÔNG NHỎ CÁC BẠN NAM HÀN QUỐC

Trải nghiệm tại Lễ hội Phim Diaspora lần thứ 13 – Một hành trình điện ảnh chạm đến trái tim (My Experience at the 13th Diaspora Film Festival: Stories That Stay With You)

Chồng lên mạng than vợ sắm nhiều túi hiệu mà vẫn kêu không đủ

"알사탕" – Một viên kẹo nhỏ, một thế giới lớn: khi tôi để mình được "bị lừa" và đã thấy thật xứng đáng

LIỆU CÓ PHẢI CHỈ CÓ THỂ XIN VIỆC Ở NHỮNG CHỖ GHI TUYỂN CẢ NGƯỜI NƯỚC NGOÀI?

Loài Ong minh chứng cho DNA không quyết định số phận. Mà là dinh dưỡng, sự chăm sóc và những quyết định của tập thể.
