Biện pháp 'thiến hóa học' đối với tội phạm tình dục có hiệu quả không?
Gần đây, một bài báo đưa tin về việc một tội phạm tình dục sau khi mãn hạn tù đã được áp dụng biện pháp “thiến hóa học” khiến dư luận Hàn Quốc xôn xao. Vậy rốt cuộc “thiến hóa học” là gì? Nó có thực sự giúp ngăn chặn tái phạm tội tình dục không?
Khác với thiến vật lý (cắt bỏ tinh hoàn), thiến hóa học là việc tiêm thuốc để ức chế hormone testosterone – loại hormone liên quan đến ham muốn tình dục ở nam giới. Từ cuối những năm 2000, các vụ án xâm hại tình dục trẻ em nghiêm trọng như vụ bé Hyejin và Yesul (2007), Jo Doo-soon (2008), Kim Soo-chul (2010)… đã khiến xã hội rúng động. Mọi người bắt đầu đồng lòng rằng: phải có biện pháp mạnh hơn để đối phó với loại tội phạm này. Và thế là năm 2010, Hàn Quốc chính thức thông qua “Luật điều trị bằng thuốc đối với tội phạm tình dục” – còn gọi là luật thiến hóa học.

Từ khi luật có hiệu lực (2011) đến tháng 3/2024: Tổng cộng có 117 lệnh điều trị bằng thuốc được ban hành.
Trong đó, 97 trường hợp đã được thi hành, và 65 ca đã kết thúc điều trị.
Việc điều trị có thể kéo dài tối đa tới 15 năm.
Tội phạm sẽ được tiêm thuốc 1 hoặc 3 tháng/lần, kết hợp tư vấn tâm lý mỗi tháng.
Chi phí do nhà nước chi trả.

Luật quy định rất chặt chẽ: chỉ những tội phạm bị chẩn đoán mắc chứng rối loạn tình dục, có nguy cơ tái phạm cao mới bị áp dụng. Đánh giá này dựa trên thang điểm rủi ro (KSORAS), xét đến độ tuổi, tiền án, hành vi phạm tội, lịch sử đời sống...
Hàn Quốc là một trong số ít quốc gia áp dụng biện pháp này mà không cần sự đồng ý của người bị thi hành. Ngược lại, ở châu Âu, 8/10 quốc gia yêu cầu sự đồng thuận của tội phạm, ngoại trừ Ba Lan và CH Séc. Ngay cả ở Mỹ, phần lớn các bang chỉ áp dụng thiến hóa học bắt buộc với tội phạm xâm hại trẻ em. Vì thế, việc Hàn Quốc áp dụng rộng rãi cho cả tội phạm tình dục với người lớn mà không cần sự đồng ý gây ra nhiều tranh cãi về vi phạm quyền con người.
Thiến hóa học có thể là một biện pháp hữu hiệu để ngăn chặn tội phạm tình dục, đặc biệt với những người có nguy cơ tái phạm cao. Tuy nhiên, nó cũng đặt ra những câu hỏi lớn về nhân quyền và ranh giới giữa “trừng phạt” và “điều trị”. Liệu đây có phải là cách đúng đắn để xây dựng một xã hội an toàn hơn, hay chúng ta đang đi quá xa trong việc kiểm soát con người?
Bình luận 0

Tin tức
Du học sinh Việt Nam tại Hàn Quốc: Bị coi như “người ngoài”, khó hòa nhập ký túc xá và lớp học

Chương trình Taekwondo dành cho con em gia đình đa văn hóa: Mở rộng giáo dục và cơ hội xã hội

Người Việt cư trú bất hợp pháp tại Hàn Quốc: Thực trạng đáng lo và cảnh báo từ chính quyền

Người phụ nữ Việt tại Hàn Quốc - điểm tựa cho lao động nhập cư vượt qua khó khăn

Gia đình đa văn hóa tại Mokpo nhận hỗ trợ từ chương trình “Gửi quà về quê hương”

Trung tâm Gia đình Jinhae : điểm đến mới cho gia đình đa văn hóa và cộng đồng quân nhân

Nhà máy điện hạt nhân Saeul hỗ trợ 9 triệu won sách cho gia đình đa văn hóa tại Ulsan

Gia đình đa văn hóa tại Seongbuk cùng làm bánh Songpyeon đón Tết Trung thu

Gyeonggi sửa đổi quy định, bổ sung gia đình đa văn hóa vào nhóm dễ tổn thương về an toàn

Pramily Run 2025: Giải chạy gây quỹ ý nghĩa dành cho thanh thiếu niên đa văn hóa ở Seoul

Du khách Hàn Quốc tại sân bay Đà Nẵng gây tranh cãi vì hành vi thiếu văn minh

Xe buýt sông Hàn Jamsil – Magok: 3 tiếng 43 phút đi làm, người dân bức xúc vì chậm và bất tiện

Hung thủ đánh nữ YouTuber Đài Loan là người Hàn, không phải người Trung Quốc

Hết hồn "ma nữ" đi bộ giữa đường, xin rẽ trái như ô tô ở Seoul

Người Việt, Nepal, Philippines và cộng đồng nhập cư tại Hàn Quốc: Bức tranh đa văn hóa đang lớn mạnh
