Phim Kiểu Ma Dong Seok Gục Trước Một Bà Già Cầm Dao
Với sự xuất hiện của hai tác phẩm đối lập là “거룩한 밤: 데몬 헌터스” (Holy Night: Demon Hunters) và “파과” (The Old Woman With The Knife), khán giả Hàn Quốc vừa có một kỳ nghỉ lễ rạp chiếu đầy trầm lặng.
Nhưng trong khi một phim bị chê là thất bại kỹ thuật, thì một phim lại gợi mở một hướng đi mới: điện ảnh có thể nhỏ gọn, tinh tế, nhưng vẫn đủ sức nặng để làm nên chuyện.

Khi cú đấm không còn cứu nổi kịch bản
“Đêm Thánh” là ví dụ rõ ràng nhất cho thấy cái bóng quá lớn của thương hiệu “범죄도시” (Thành Phố Tội Phạm) đã làm lu mờ chính diễn viên chủ lực của nó Ma Dong Seok.
Thay vì mang đến một câu chuyện trừ tà với lớp lang tâm lý hay chiều sâu đức tin, bộ phim trượt dài trong những pha hành động “giả tưởng” thiếu sức nặng và một cốt truyện được kể bằng lời thoại lười biếng.
Khi cú đấm trở thành lối thoát cho mọi vấn đề kể cả quỷ dữ thì điện ảnh chỉ còn là màn múa cơ bắp rỗng.
Trong một thời đại mà khán giả đang khát những trải nghiệm nhiều tầng lớp hơn là chỉ những đòn đánh như game, “Đêm Thánh” trở thành bài học về việc: ngôi sao lớn cũng không thể cứu nổi một kịch bản yếu.
파과 - The Old Woman With The Knife vượt lên
Trái ngược, “파과” là một tác phẩm không hào nhoáng, nhưng đủ sức lay động. Dựa trên tiểu thuyết cùng tên của nhà văn Gu Byeong-mo, phim kể về Jogeok nữ sát thủ 60 tuổi đã đi đến cuối đời nghề và hành trình cuối cùng mà bà chọn không để giết, mà để bảo vệ điều còn lại của lòng nhân.
Không quá đậm chất hành động, không màu mè chiêu trò, phim là nơi Lý Hye Young bừng sáng không phải nhờ những pha đánh đấm mãn nhãn, mà bởi ánh mắt đầy trăn trở và dáng người gầy guộc chứa nỗi đau không ai chạm tới.

“파과” có thể chưa hoàn hảo: nó hơi lê thê ở phần biên tập, thoại văn học hơi lạc nhịp với màn ảnh, và hành động đôi lúc bị phô diễn quá đà. Nhưng nó dám đặt một người phụ nữ lớn tuổi làm trung tâm của một phim hành động – điều hiếm thấy ở cả điện ảnh Hàn và thế giới. Đó là bước đi nhỏ nhưng quan trọng.
Làn sóng điện ảnh mới: Vừa vặn, có lý do và có tâm hồn
Sự xuất hiện đồng thời của hai phim này phản ánh rõ sự phân hóa trong chiến lược làm phim hiện tại ở Hàn Quốc. Một bên tiếp tục trông chờ vào công thức cũ sao lớn, thể loại hot, kỹ xảo nhiều.
Một bên chấp nhận thu mình, tập trung vào diễn xuất, tâm lý và chất liệu văn học. Và chính ở hướng thứ hai, dù chưa tạo nên “kỳ tích phòng vé”, vẫn cho thấy điện ảnh Hàn không hề lùi bước mà đang lùi lại một nhịp để nghĩ xa hơn. Giữa khủng hoảng khán giả, cuộc cạnh tranh khốc liệt với nội dung toàn cầu hóa và thị trường chiếu rạp ngày càng co cụm, thì những tác phẩm như “파과” đang âm thầm chứng minh: phim Hàn không chỉ sống bằng tiền, mà còn bằng trái tim.
Bình luận 0

Văn hóa
Khi Thành Công Của Con Trở Thành “Bản Báo Cáo” Của Cha Mẹ

“Phù thủy BTS” Bang Si-hyuk gây chấn động với màn lột xác khó tin

100 ngày sau thảm họa Jeju Air: Những gia đình tan vỡ, những người thân mãi không trở về

Lạm phát vị cay trong Ẩm thực: Giờ thì không cay nữa?

100 ngày sau thảm kịch hàng không tồi tệ nhất lịch sử Hàn Quốc

Công nghệ đã thay đổi cách người Hàn quốc hẹn hò và tìm kiếm tình yêu như thế nào?

Tại sao nhiều người dân Jeju từ chối xem Khi cuộc đời cho bạn quả quýt?

Beauty: Sân khấu Hàn Quốc định nghĩa lại mỹ học Đông Á

Ttobom Myeoncheon với sự xuất hiện của 10CM và DJ Itaewon

Chuyên gia nói gì về buổi họp báo của Kim Soo-hyun?

Jennie (BLACKPINK) trở thành nghệ sĩ solo K-pop đầu tiên nhận giải tại Billboard Women in Music

Khám phá tuyến đường hòa bình dọc DMZ cơ hội hiếm hoi tiếp cận vùng biên Triều Tiên

Những phim Hàn xem xong chỉ muốn ôm bình oxy mà khóc!

Rei (IVE) và phong cách trang điểm má ửng đỏ: Dấu ấn cá tính của Gen Z

GIẢI THƯỞNG SEOUL DESIGN AWARD 2025
