Bộ phim Hàn này sẽ khiến bạn nhận ra mình chưa từng được nghỉ ngơi đúng nghĩa
Trong nhiều bộ phim, phụ nữ đứng lên. Trong "내가 누워 있을 때" (Khi tôi được nằm xuống), họ chỉ mong được nằm xuống mà cũng chẳng dễ dàng gì.

Khởi đầu bằng một cảnh tượng tưởng như giản dị: ba người phụ nữ, mỗi người trên một chiếc giường, chuẩn bị đi ngủ sau một ngày dài. Nhưng giấc ngủ ấy tưởng là điều hiển nhiên, lại bị trì hoãn bởi cánh cửa cần khóa kỹ thêm một lần, chiếc TV phải bật lại để đẩy lùi bóng tối, và một chuỗi bất an vô hình ám lấy căn phòng.
Trong thế giới của Khi tôi được nằm xuống, ngay cả quyền được thư giãn, được thả mình ra khỏi cảnh giác, cũng là thứ mà phụ nữ phải giành lấy từ xã hội, từ đàn ông, và nhiều khi từ chính bản thân họ.
Không phải "cuộc chiến nữ quyền", mà là cuộc sống bị nuốt chửng trong lo âu
Phim không cần một nhân vật phản diện rõ nét. Những gã đàn ông hiện diện chỉ trong vài khoảnh khắc: đồng nghiệp khinh khi, người yêu vô trách nhiệm, nhân viên gara xe to tiếng và lạnh lùng. Nhưng điều thực sự đáng sợ không nằm ở họ, mà ở sự vô hình, lặp đi lặp lại, ngấm ngầm tích tụ trong từng ngày cho đến khi phụ nữ không còn biết đâu là nơi an toàn.

Chúng ta không chỉ thấy bạo lực thể xác, mà thấy rõ một dạng bạo lực tinh thần có hệ thống: nơi mà phụ nữ, như Sun-ah hay Bomi, luôn bị gán cho cảm giác "có lỗi vì đã không im lặng", "có lỗi vì đã yêu sai người", "có lỗi vì đã mệt mỏi". Và chính trong trạng thái tê liệt ấy, họ bị đẩy vào một thế giới không còn niềm tin vào sự hồi phục.
Tại sao lại là “nằm xuống”?
Tựa đề phim có thể gây hiểu nhầm là một ẩn dụ cho cái chết nhưng không, nó đơn giản hơn và cũng đau đớn hơn: nằm xuống là hành động nguyên sơ nhất của sự sống. Một đứa trẻ chỉ có thể lớn lên khi nó được nằm ngủ. Một cơ thể chỉ tự chữa lành khi nó được nằm yên.

Nhưng phụ nữ trong phim, và trong đời thực, không được nằm xuống, không được ngơi nghỉ vì nhà là nơi vẫn tiềm ẩn bạo lực, vì giấc ngủ có thể bị cắt ngang bởi tiếng chuông điện thoại, một giấc mơ xấu, hay tệ hơn một bàn tay không được chào đón.
Nhưng điều kỳ diệu xảy ra ở cuối phim: ba người phụ nữ, không còn là họ đơn lẻ nữa, mà là một “chúng ta” nằm cạnh nhau trong một phòng trọ xa lạ. Không cần nhiều lời, không cần dũng khí to tát, chỉ cần da chạm da, hơi thở nhịp với nhau, và họ chìm vào một giấc ngủ thực sự. Cảnh phim ấy giản dị, nhưng vang vọng như một bản tuyên ngôn thầm lặng: phụ nữ có quyền được thảnh thơi.
Đằng sau “nữ quyền”, là sự chăm sóc
Tôi thích cách bộ phim không kết thúc bằng sự trả thù. Nó không cần ai phải trả giá. Điều mà các nhân vật nữ giành lấy không phải là công lý trong định nghĩa thông thường, mà là một không gian riêng, một khoảng lặng, một cái ôm, một ánh nhìn không phán xét.
Trong cảnh Bomi bật khóc, khi những cảm xúc sau sảy thai dội về, không ai nói những lời sáo rỗng kiểu "mọi chuyện rồi sẽ ổn". Họ không nói gì cả và chính sự im lặng đầy thấu hiểu ấy mới là sự chăm sóc chân thành nhất.
Đó là lúc bộ phim chạm tới điều tinh tế nhất mà điện ảnh có thể làm: chăm sóc người xem như cách các nhân vật chăm sóc lẫn nhau.
Nếu bạn đã từng không dám nhắm mắt ngủ, bộ phim này là dành cho bạn Khi tôi được nằm xuống không phải là một tác phẩm để giải trí. Nó cũng không phải là phim "nữ quyền" theo nghĩa đấu tranh mạnh mẽ hay thắng-thua rõ ràng.
Nó là bộ phim cho những ai từng sống trong lo âu, từng không thể gọi tên nỗi mệt mỏi, và từng cảm thấy mình đang "bị chậm lại" trong một xã hội chỉ đề cao tiến lên phía trước. Đây là một bộ phim mà bạn nên xem vào một ngày u ám, khi lòng bạn trũng xuống một chút. Và có thể, bạn sẽ bật khóc. Không phải vì đau, mà vì được nhìn thấy – và được thấu hiểu.
🎬 “내가 누워 있을 때 – Khi tôi được nằm xuống”
Đạo diễn: Choi Jung-moon
Diễn viên: Jung Ji-in, Oh Woo-ri, Park Bo-ram
Thể loại: Chính kịch, đời sống
Bình luận 1

Văn hóa
Gwanak tổ chức Lễ hội Văn hóa Đa dạng 25/10 - Trải nghiệm văn hóa toàn cầu cùng gia đình và cộng đồng

Khai mạc Lễ hội Di sản Phi vật thể tỉnh Gyeonggi lần thứ 27 vào ngày 24/10

APEC 2025 Korea: G-Dragon trở thành đại sứ, video quảng bá gây sốt toàn cầu

"Ajumma Power": Sự trỗi dậy và vai trò không thể thiếu của phụ nữ trung niên trong xã hội Hàn Quốc

Từ "Hồ ly tinh" đến "Zombies thời Joseon": Sự tái tạo Thần thoại và Hình tượng kinh dị trong Điện ảnh Hàn Quốc

Hanok: Bí mật của "ngôi nhà biết thở" và công nghệ Ondol 1000 năm – Tiêu chuẩn sống ngầm của giới tinh hoa Hàn Quốc

Sự Kiện "Cosplay Di Sản" Cười Ra Nước Mắt với Màn Hóa Thân Thành Cổ Vật Hàn Quốc

Giới trẻ Hàn Quốc đổ tiền cho sách chữa lành “mì ăn liền”

Tang lễ và nỗi đau trong cộng đồng LGBT tại Hàn Quốc - câu chuyện chưa được kể

Diễn viên Hwang Jung-eum thoát án tù giam: Bất ngờ với số tiền 4,2 tỷ Won cô rút ruột công ty để 'ôm' tiền ảo

Nghệ thuật LEGO tái hiện múa truyền thống Hàn Quốc tại Lễ hội Múa Yeongnam

Sân bay Hàn Quốc vật lộn với hỗn loạn khi người nổi tiếng rời đi và rủi ro an toàn

Monochrome Style hay Monami (모나미) - Phong cách trắng đen chuẩn Hàn

Khám Phá Thế Giới Tâm Linh Hàn Quốc: 5 Truyền Thuyết Đô Thị Nổi Tiếng, Rùng Rợn Và Bí Ẩn

Fan Death và những niềm tin “khó đỡ” của người Hàn
