Từ "công chúa lọ lem" ở Việt Nam đến "công nhân lọ mọ" tại Hàn | Du học - Trưởng thành theo cách riêng
Trước khi sang Hàn, mình không phải tiểu thư nhà giàu, nhưng trong mắt bố mẹ thì lúc nào cũng là "nhất". Việc duy nhất mình cần làm là học, còn lại bố mẹ lo hết. Cơm nước, giặt giũ, dọn dẹp… mình chưa từng phải động tay vào.
Lúc quyết định đi du học, bố mẹ vẫn cố gắng xoay xở đủ đường để lo cho mình. Nhưng mình cũng hiểu, để đi học thêm, để có chút tiền tụ tập bạn bè, không thể lúc nào cũng gọi về xin. Thế là mình quyết định đi làm thêm.
Lần đầu đi làm, mình được giao dọn toilet trong một quán ăn nhỏ. Cọ rửa nhà vệ sinh, dọn bãi nôn của khách – chưa bao giờ mình nghĩ có ngày mình phải làm mấy việc này. Về phòng, mình chỉ muốn bỏ cuộc. Đã có lúc định gọi về nhà để xin tiền, nhưng nghĩ lại, ở Việt Nam bố mẹ cũng đi làm cực nhọc từng đồng để lo cho mình, chẳng lẽ mình lại không cố được?
Thế là lại tiếp tục. Ngày đi học, tối đi làm, có hôm đứng rửa bát đến 1-2 giờ sáng, tay lạnh tê cứng. Có khi đi lạc giữa đêm không biết đường về, có lúc mở tủ lạnh chỉ thấy trống trơn, không biết nấu gì. Những ngày đầu đúng là bỡ ngỡ, mệt mỏi, thậm chí có hôm vừa ăn mì gói vừa khóc.
Nhưng rồi mình quen dần. Tự biết nấu ăn, biết đi siêu thị canh đồ giảm giá, biết chia nhỏ tiền ra để đóng tiền nhà, tiền điện nước, tiền học. Cảm giác mỗi lần gửi được ít tiền về, mẹ lại nhắn: "Con giữ mà tiêu, đừng gửi nhiều quá", lúc đó mới thấy nghẹn.
Từ đứa chỉ biết học với chơi, giờ mình đã biết tự lo, biết quý tiền, biết thương bố mẹ hơn. Giờ thậm chí còn thành “cố vấn chi tiêu” cho mấy bạn mới sang, hướng dẫn cách tìm việc, chia thời gian.
Du học không dễ – nhưng nó khiến mình trưởng thành hơn từng ngày. Không còn là cô bé mơ mộng như hồi ở nhà, mà là một phiên bản thực tế, cứng cáp và biết trân trọng mọi thứ hơn.
“Công chúa” của bố mẹ nay đã lớn hơn nhiều rồi nhé!

Bình luận 12

Tám chuyện
NỖ LỰC TỚI BAO GIỜ THÌ TỪ BỎ?

Đoạn hội thoại thú vị giữa Quản lý nhân sự và Ứng viên xin việc về chuyện bàn giao...

Cơ hội việc làm là do bản thân bạn tự tạo ra chứ không phải ai khác…

Tìm Chủ Nhân Cho Chú Chó Đi Lạc / 강아지의 주인을 찾습니다 (Goyang- 고양시)

Mình chưa từng nghĩ mình sẽ bị "đuổi việc"...

Điều may mắn nhất khi đi làm...

🍰 Bất ngờ tại văn phòng: Tự nhiên thấy bánh Việt Nam!

MÌNH CÓ TRẢI NGHIỆM KHÔNG TỐT VỚI CÁC HEADHUNTERS

Làm sao để đối mặt với nỗi sợ lớn nhất cuộc đời bạn?

Vì sao càng hăng hái càng dễ hết hứng?

Đi xuất khẩu lao động và câu chuyện trở về: Bạn có sẵn sàng đối mặt?

Vài suy nghĩ về thị trường Ví Điện Tử Việt Nam

Bánh Mì... kẹp cả hương vị Quê hương...

Có những ngày ngập ngụa trong công việc!!!

Đừng vội xin nghỉ việc những lúc này!!!
