Nhật ký ngày… (trời cũng hổng nhớ nổi ngày nữa): Tại sao tôi nghèo?

Hôm nay mình lại lướt Shopee, rồi nằm thở dài tự hỏi: "Tại sao tôi nghèo?"
Thật ra, mình cũng biết lý do rồi – vấn đề không nằm ở vũ trụ, mà nằm ở mình. Vừa nhận lương thì tự thưởng cho bản thân một bữa lẩu "sang chảnh", gọi thêm trà sữa size XL, topping full combo như thể đang ăn mừng trúng số. Rồi một đống món hàng “xinh xỉu” mà mình tặc lưỡi: “Ủa, có 39k à, mua đại”, thế là add to cart lia lịa.
Tủ đồ thì chật, nhưng vẫn thấy “không có gì để mặc”. Đồ skincare chưa xài hết, nhưng cứ thấy hot trên TikTok là mua bằng được. Và còn bao lần mình mua đồ chỉ vì… buồn. Mỗi lần tâm trạng chạm đáy là tài khoản ngân hàng cũng chạm đáy theo.
Chưa kể đến việc mình “nghèo thời gian” nữa. Bao nhiêu dự định học thêm kỹ năng mới, làm freelance, tiết kiệm đầu tư… đều gác lại vì “để mai tính”. Mà ngày nào cũng là "mai" nên rốt cuộc… vẫn vậy.
Thật ra, nghèo ở đây không chỉ là tiền bạc, mà còn là cách mình đang sống – thiếu kế hoạch, thiếu kỷ luật, và đôi khi là thiếu cả niềm tin vào bản thân.
Nhưng mình không muốn mãi như vậy. Mình không muốn mỗi tháng đều lo lắng lúc gần hết lương. Mình muốn học cách tiêu tiền khôn ngoan hơn, đầu tư cho những thứ thật sự xứng đáng, và quan trọng nhất là đầu tư cho chính mình.
Mình viết những dòng này không phải để than thở, mà là để tự nhắc bản thân: mình có quyền thay đổi. Nghèo không phải cái “phận”, mà là một lựa chọn – nếu mình không thay đổi cách sống.
Mình sẽ bắt đầu lại. Nhỏ thôi. Nhưng thật lòng.
– Cô gái (đang tập tiết kiệm) 💸✨
Bình luận 0

Tám chuyện
Bị người lạ lấy mất ví tại Hàn và cách giải quyết

하노이 도심 한복판에서 한국 문화 공간 체험(Theo chân tình nguyện viên khám phá không gian văn hóa Hàn Quốc giữa lòng thủ đô Hà Nội)

Đại học nữ sinh Ewha - điểm đến không thể bỏ lỡ ở Seoul - 이화여자대학교는 놓칠 수 없는 대학교이다!

Cảnh sát chữa cháy giúp cậu bé ung thư thực hiện ước mơ
