Người bạn lông xù từ bãi rác

Hồi còn nhỏ, ba tôi làm nghề thu gom rác. Một ngày nọ, trong lúc đang làm việc, ông phát hiện một chiếc thùng rác bỗng động đậy. Khi mở ra, ông kinh ngạc thấy hai chú chó con nhỏ xíu, run rẩy và bẩn thỉu bị ai đó bỏ đi như rác rưởi. Không đành lòng bỏ mặc, ba quyết định mang một trong hai chú chó về nhà.
Ông đặt tên cho nó là Jasper.
Ngày Jasper về đến nhà, tôi chỉ là một đứa trẻ con, nhưng có điều gì đó giữa tôi và nó gắn kết ngay từ ánh mắt đầu tiên.
Jasper lớn lên cùng tôi – nó ở bên tôi lúc tôi học những bước đi đầu tiên, khi tôi ngã xe đạp và bật khóc, khi tôi cô đơn vì không ai chơi cùng. Chú chó ấy không biết nói, nhưng luôn hiểu tôi một cách kỳ lạ.
Nhiều năm trôi qua, Jasper đã già. Bộ lông nó không còn bóng mượt, đôi chân chậm chạp hơn, nhưng với tôi – nó mãi là người bạn thân nhất, là món quà mà ba tôi đã "nhặt" được trong một buổi sáng tưởng chừng như bình thường.
Có lẽ tình yêu thật sự không cần phải đến từ nơi nào đặc biệt – đôi khi, nó chỉ đơn giản là đến từ... một chiếc thùng rác và một trái tim biết yêu thương.
Bình luận 0

Tám chuyện
Cảm động quá!

Nhân sự trong bộ phận nghỉ việc, bạn phản ứng thế nào?

Luyện tập sự khiêm nhường và tư duy mở khi là sếp

Mọi người hay làm gì khi lâm vào tình trạng "chán Hàn" ???

Nghỉ việc thì hèn quá!

Chế độ Sinh tồn là gì? Khi bạn luôn thấy “bị bỏ lại” dù không cạnh tranh với ai

Vì sao não “thiên vị” ký ức này hơn ký ức khác

Trên 30 tuổi nộp CV mà không ai liên hệ...

Làm gì khi không biết phải làm gì với cuộc đời?

Để yên cho "người trẻ" uống cafe được không?

Đã đến lúc ngừng quan tâm nhiều quá !!!

Vì sao nói người đố kỵ thường rất cô đơn?

Một góc của 덕수궁 (Cung Đức Thọ)

Làm gì nếu cảm thấy bị “bỏ lại” khi cuộc sống bạn bè đều bước sang chương mới?

7 Cấp độ say xỉn bạn cần biết cho lần đi uống tiếp theo
