Mình từng trách một người vì họ biến mất khi mình cần nhất.

Tin nhắn không trả lời.
Cuộc gọi không bắt máy.
Hẹn rồi lại huỷ.
Lý do quen thuộc: “Dạo này bận quá.”
Hồi đó, mình tin rằng nếu thật sự thương, thì bận mấy cũng sẽ dành thời gian. Một tin nhắn, một cuộc gọi, một lời hỏi han, đâu có mất bao lâu? Nhưng rồi, cuộc sống cũng quăng mình vào một thời điểm mà mỗi ngày trôi qua là một trận chiến.
Làm không hết việc.
Gặp không hết người.
Trả không hết deadline.
Và những lúc rảnh hiếm hoi, mình chỉ muốn nằm im, không phải trả lời ai, không phải gồng thêm một cảm xúc nào nữa.
Mình hiểu ra một điều:
Có những khoảng lặng không phải vì không thương, mà vì kiệt sức. Không phải vì cố tình xa cách, mà vì cần giữ lại chút năng lượng để tồn tại. Không phải ai im lặng cũng đang rời đi.
Có người im lặng vì đang cố gắng đi tiếp, với tất cả những gì còn sót lại trong lòng họ. Bận rộn không làm người ta hết thương. Nó chỉ làm người ta bớt thể hiện.
Và chính trong những lúc tưởng như quên nhau nhất, lại là lúc người ta thấm thía nhất cảm giác cần nhau. Giống như đi qua rất nhiều người, gặp rất nhiều thứ, cuối cùng lại chỉ muốn ngồi cạnh một người mà mình có thể thở thật sâu. Không phải cứ không nhắn tin là không nghĩ đến. Không phải cứ lâu không gặp là hết thương.
Tình cảm thật đôi khi không cần nhiều lời, chỉ cần một sự trở lại - đúng lúc, đủ thật. Thế nên, nếu một người từng thân thiết với bạn bỗng im lặng vì bận, đừng vội trách.
Hãy để thời gian trả lời xem, sau những bộn bề, họ còn quay lại tìm bạn không. Vì có những người càng bận, lại càng biết trân trọng ai ở lại… Học tĩnh trong một thế giới ồn ào.
Bình luận 0

Tám chuyện
REBOOT vào một đêm Chủ Nhật tình cờ...

Những Câu Chuyện Kinh Dị Hàn Quốc & Truyền Thuyết Đô Thị Rợn Gai Ốc

Hãy mượn sách (Thay vì mua)

Lời cảnh tỉnh 500 đô la: Chiếc nhẫn Samsung Galaxy đã khiến tôi nhận ra mức độ căng thẳng của mình như thế nào

Tôi yêu con mình, nhưng tôi hối tiếc vì đã có con. Làm sao tôi có thể chấp nhận cuộc sống của mình với vai trò là một bậc cha mẹ?

Một lá thư gửi bản thân trong tương lai: "Tôi hy vọng bạn có quyền tự do để nói không"

"If You Want to Eat a Red Apple" (Nếu bạn muốn ăn một trái táo đỏ) trở thành tác phẩm Hàn Quốc đầu tiên giành giải Bologna Ragazzi Opera Prima

Cảm nhận vẻ đẹp rực rỡ nhuốm màu đau thương trong từng trang tiểu thuyết “White Mulberry” của nhà văn Rosa Kwon Easton

Tại sao phụ nữ Hàn Quốc gọi chồng là "Oppa" ?! Hãy hiểu về bối cảnh văn hóa và sự phát triển của từ này nếu bạn không muốn bị "quê"

[VÒNG QUANH THẾ GIỚI] Máy X-Quang Di Động – Phát Minh Cứu Sống Hàng Ngàn Người Trong Chiến Tranh
![[VÒNG QUANH THẾ GIỚI] Máy X-Quang Di Động – Phát Minh Cứu Sống Hàng Ngàn Người Trong Chiến Tranh](https://suckhoedoisong.qltns.mediacdn.vn/Images/maihuong/2017/08/19/3.jpg?thumbnail)
[VÒNG QUANH THẾ GIỚI] Marie Curie – Nhà khoa học tiên phong trong lĩnh vực phóng xạ
![[VÒNG QUANH THẾ GIỚI] Marie Curie – Nhà khoa học tiên phong trong lĩnh vực phóng xạ](https://images.squarespace-cdn.com/content/v1/57a1aa6259cc688c3e32c6c5/1543255043426-T05TZYRHCA13OEJE0J2T/Fierce+women+-+Blog+post+Banners.png?thumbnail)
Gian lận để Thành công

[ANIME] Luận đề của một thiên thần nhân từ: Evangelion và khải huyền
![[ANIME] Luận đề của một thiên thần nhân từ: Evangelion và khải huyền](https://i0.wp.com/beneaththetangles.com/wp-content/uploads/2021/01/0.-Neon-Genesis-Evangelion.jpg?resize=1400%2C400&ssl=1?thumbnail)
Điều cần cân nhắc khi lập kế hoạch mang thai

"Màu sắc không chỉ là thứ chúng ta nhìn thấy."
