Lời Tự Thú Về Khủng Hoảng Sự Nghiệp và Hành Trình Tìm Lại Lối Đi
Có lẽ, một trong những nguồn gốc lớn nhất của sự bất an ở tuổi trưởng thành đến từ khoảnh khắc ta nhận ra lý tưởng mà ta từng theo đuổi hóa ra lại khác xa với thực tế. Khi tôi bắt đầu sự nghiệp trong lĩnh vực chuyên môn của mình, tôi đã vẽ ra một viễn cảnh huy hoàng.
Tôi mơ mình sẽ trở thành một chuyên gia bậc thầy, người có thể kiến tạo nên những giá trị hữu hình, to lớn, người có thể giải quyết mọi vấn-đề-phức-tạp trong ngành. Chỉ một năm sau, tôi nhận ra rằng giấc mơ đó là một ảo ảnh. Và sự sụp đổ của lý tưởng đó đã đẩy tôi vào một cuộc khủng hoảng sâu sắc, một cuộc khủng hoảng bắt nguồn từ cảm giác mình không thuộc về nơi này.

Cú sốc thực tế, khi sáng tạo bị giới hạn bởi những quy luật cũ
Càng làm việc, tôi càng cảm thấy ngột ngạt. Lĩnh vực của tôi, ít nhất là ở vị trí của tôi trong một công ty startup, đòi hỏi rất nhiều sự tham chiếu từ những cái đã có. Với áp lực thời gian, nhiều quyết định chuyên môn phải dựa vào "cảm giác" và kinh nghiệm sẵn có, thay vì sự sáng tạo thuần túy mà tôi từng ao ước.
Phạm vi của tôi bị giới hạn bởi chính những gì tôi đã biết. Điều thứ hai khiến tôi tuyệt vọng là cảm giác tù túng. Công việc của tôi bị trói buộc trong những quy tắc và giới hạn của thế giới vật chất, những quy trình và phương thức đã tồn tại từ nhiều thập kỷ. Nó vững chắc, nhưng cũ kỹ.
"Con cua đi ngang giữa đàn ngựa đua"
Sự ngột ngạt đó trở nên tồi tệ hơn khi tôi nhìn ra xung quanh. Thời điểm đó là lúc cơn sốt công nghệ bùng nổ. Bạn bè tôi, những người làm trong các lĩnh vực mới mẻ, dường như đang sống ở một thế giới khác.

Họ là những con ngựa đua đang phi nước đại về phía trước. Họ tạo ra những sản phẩm từ trí tưởng tượng của mình, trở thành những "digital nomad" làm việc từ bất cứ đâu, và những câu chuyện về việc thành công vang dội cứ liên tục xuất hiện. Còn tôi, tôi cảm thấy mình như một con cua, lạch bạch bước đi theo chiều ngang.
Trong khi bạn bè đang viết những dòng code màu mè, đang tạo ra những chiến dịch sáng tạo trên không gian số, tôi lại đang loay hoay với những quy trình lặp đi lặp lại và các sản phẩm hữu hình. Cảm giác đó thật tồi tệ. Đó là sự cô đơn, bất an, và trên hết, là nỗi sợ hãi tột cùng rằng mình đang bị bỏ lại phía sau.
Đã có lúc tôi ghen tị, và cũng có lúc cảm thấy bất lực. Dù biết rằng con đường của chúng tôi vốn dĩ đã khác nhau.
Bài học từ vết thương và sự tái sinh
Bây giờ, khi nhìn lại, tôi hiểu rằng một con ngựa đua và một con cua đều có thể sống hạnh phúc theo cách của riêng mình.
Và quãng thời gian khủng hoảng đó, dù đau đớn, lại mang đến cho tôi những món quà bất ngờ. Nó buộc tôi phải thoát ra khỏi cái kén "chuyên môn" của mình.

Tôi bắt đầu tìm hiểu về những ngành khác, học những kỹ năng mới. Tôi dần trở thành một "all-rounder", một người đa năng hơn trong công ty. Nỗi sợ khi phải thử một thứ gì đó mới mẻ cũng dần biến mất. Và quan trọng nhất, cũng chính trong giai đoạn này, tôi đã bắt đầu viết.
Lý tưởng của tôi cũng bắt đầu thay đổi. Tôi nhận ra mục tiêu trong công việc và sự tự thực hiện hóa bản thân là hai điều khác nhau. Thay vì chỉ chạy theo một con đường duy nhất, tôi học cách giữ thăng bằng trên một cây bập bênh có nhiều nhánh, phân bổ sức nặng cho nhiều khía cạnh của cuộc sống.
Trở thành "con ngựa đi ngang"
Tuy nhiên, nỗi bất an trong công việc không hoàn toàn biến mất. Sâu thẳm bên trong, tôi vẫn nhận thức rằng mình là một "con cua". Và rồi, một quyết định nảy ra trong đầu. "Vậy thì, tại sao không thử trở thành một con ngựa đi ngang?"

Đó không phải là việc cố gắng biến mình thành một con ngựa đua, điều đó là không thể. Đó là việc chấp nhận bản chất độc đáo của mình (con cua với lối đi ngang), nhưng đồng thời học hỏi sức mạnh và tốc độ của loài ngựa để tiến về phía trước theo một cách hoàn toàn mới.
Đó là việc kết hợp những gì mình có với những gì mình muốn trở thành, để tạo ra một con đường không giống ai. Nếu bạn cũng đang cảm thấy mình là một "con cua" giữa những "con ngựa đua", đừng vội tuyệt vọng. Có lẽ, hành trình của bạn không phải là chạy nhanh hơn, mà là tìm ra cách "đi ngang" độc đáo và mạnh mẽ nhất của riêng mình.
[Bài viết được biên tập từ tâm sự của một kỹ thuật viên trên 브런치스토리]
Bình luận 0

Tám chuyện
Pháp Trị và Câu Chuyện Công Bằng

Những hiệu ứng tâm lý khiến bạn tin điều sai thành đúng

Người Hàn có thực sự coi thường người đến từ Đông Nam Á không ? Cho mình xin ý kiến với ....
AI sống khu Gangnam lâu cho mình hỏi mấy ông bà sống ở khu Gangnam là giàu thiệt hay "phông bạt" vậy mọi người?
Nếu bạn là du học sinh thì tránh mấy vụ này nhé....
Bất chấp sự phản đối và tẩy chay tại Việt Nam, 'Trò chơi con mực 2 - Squid Game 2' vẫn đạt vị trí số 1 toàn cầu

Người Hàn Quốc tìm kiếm sự xoa dịu cảm xúc qua dịch vụ thuê bạn đồng hành (rental partners)

Những điều bạn nghĩ (hoặc đã được nghe) về Hàn Quốc nhưng lại hoàn toàn không đúng !!!???

Hàn Quốc Dành Cho Phụ Nữ, Nhật Bản Dành Cho Nam Giới?

Nghỉ Hưu Tại Việt Nam: Thiên Đường Mới Nổi Cho Người Nước Ngoài

Tài năng Việt và cơ hội trở về

Tình Yêu Đa Ái: Chuyện Có Thể Xảy Ra Ở Hàn Quốc?

Trải nghiệm ứng dụng hẹn hò tại Hàn Quốc – Những điều cần biết...

Sống bên Hàn, bao lâu rồi bạn chưa yêu thương chính mình?

Đừng để thành công cũ níu giữ bước chân bạn
