Khi Một Chiếc Ly Rượu Trở Thành Lý Do Để Tôi Rời Bỏ Công Sở
“Chỉ một ly thôi mà.”
Nhưng nếu ly rượu đó khiến bạn phát ban, mặt đỏ tấy, tim đập loạn nhịp thì sao?
Nếu sau lời mời là sự im lặng căng thẳng, ánh nhìn lạ lẫm, và cái gật đầu miễn cưỡng để rồi hôm sau bạn bị xếp vào danh sách ‘thiếu nhiệt tình’?
Tôi từng làm việc trong nhiều môi trường công sở. Không phải tôi không cố gắng.
Nhưng phải rất lâu sau đó, tôi mới dám thừa nhận rằng: tôi rời bỏ công sở không vì công việc quá nặng, mà vì những buổi tối uống rượu không dành cho tôi.

🍷 Khi tiệc rượu là... nhiệm vụ
Ở Hàn Quốc, văn hóa “회식” tiệc công sở từng được xem là phần nối dài của giờ làm. Nó là nơi để gắn kết, để bày tỏ lòng trung thành, để được “để mắt tới”. Rượu không chỉ là chất lỏng trong ly, mà là biểu tượng của sự hòa nhập. Bạn uống càng nhiều, bạn “thuộc về” càng rõ.
Vấn đề là: tôi không thể uống. Dị ứng cồn không chỉ là khó chịu mà là phản ứng vật lý.
Đỏ da, khó thở, buồn nôn. Nhưng làm sao để giải thích điều đó khi mọi ánh mắt đều mặc định: “Chắc không thích hòa nhập.”
Tôi là người hướng nội. Với tôi, việc phải giao tiếp trong môi trường đông người đã đủ vất vả. Nay thêm cả rượu thứ được xem như chất xúc tác bắt buộc khiến mọi buổi 회식 trở thành một cuộc diễn ép buộc mà tôi luôn vào vai sai.
🥂 Sự phán xét bắt đầu từ một cái ly đưa tới
Sự khó xử không đến từ rượu mà đến từ văn hóa không cho phép từ chối.
Khi ly rượu được đẩy về phía bạn, bạn không chỉ đang từ chối một thức uống, mà đang từ chối một mắt xích trong hệ thống. Và rồi bạn bị nhìn bằng ánh mắt: “Không uống được, chắc cũng chẳng làm được việc gì.”
Điều đó khiến tôi rút lại. Ít nói hơn. Lặng lẽ hơn. Và càng như thế, tôi lại càng bị xem là “không hòa đồng”. Một vòng luẩn quẩn mà tôi không tìm được lối ra.
🍺 Mọi thứ bắt đầu thay đổi nhưng không phải đủ nhanh
Thế hệ MZ (Millennials + Gen Z) đã và đang tạo ra làn gió mới: “회식 119” chỉ 1 loại rượu, 1 round, kết thúc trước 9h tối. Một số công ty chuyển sang hình thức mini party, bữa trưa, hoặc thậm chí là... họp online qua Zoom.

Văn hóa ép uống rượu dần bị nhìn nhận như một hành vi thiếu văn minh.
Nhưng trong rất nhiều doanh nghiệp nhất là những nơi quản lý trung niên vẫn giữ vai trò chủ đạo chiếc ly rượu vẫn là thước đo của tinh thần tập thể.
Những cuộc vui kéo dài đến 23 giờ sáng, những màn “ép như truyền thống”, và những bài ca “cùng uống để hiểu nhau” vẫn lặp lại.
🌙 Và tôi chọn ra đi để giữ lấy chính mình
Có thể với nhiều người, 회식 chỉ là chuyện nhỏ một vài giờ chịu đựng rồi về nhà. Nhưng với tôi, đó là sự tiêu hao dài hạn: về thể chất, cảm xúc và cả giá trị sống.

Tôi không ghét rượu. Tôi chỉ ghét cảm giác bị buộc phải uống để chứng minh mình là người làm được việc.
Tôi không hận môi trường công sở. Tôi chỉ tiếc rằng, nơi ấy không có chỗ cho những ai khác biệt trong im lặng.
Và thế là tôi trở thành freelancer. Không phải vì tôi muốn “một mình”. Mà vì tôi cần một nơi mà sự im lặng của mình không bị diễn giải thành thiếu sót.
💬 Có những chiếc ly không dành cho bạn và điều đó không sao cả
Nếu bạn từng ngồi ở một bàn tiệc công sở, tay nắm chặt dưới gầm bàn để kìm cơn co thắt dạ dày vì sợ bị từ chối rượu; nếu bạn từng ra về giữa buổi với đôi mắt đỏ hoe và chiếc mặt nạ nụ cười; nếu bạn từng tự hỏi liệu mình có vấn đề gì chỉ vì không uống được một ly soju hãy biết rằng bạn không một mình.
Chúng ta những người sống khác đi một chút không cần phải uống để được nhìn nhận. Không cần phải hoà tan vào văn hóa rượu để chứng minh mình là một phần của nhóm.
Bởi vì, sự chuyên nghiệp không bao giờ nằm ở đáy ly.
Bình luận 1

Tám chuyện
MỐI LIÊN KẾT KỲ DIỆU CỦA "ĐƯỢC" VÀ "MẤT"

Thấy cái này bên Nhật...

[Tin vui cho Army] Jimin, Jungkook chính thức xuất ngũ, BTS chỉ còn một bước nữa để tái hợp hoàn toàn
![[Tin vui cho Army] Jimin, Jungkook chính thức xuất ngũ, BTS chỉ còn một bước nữa để tái hợp hoàn toàn](/upload/f35c3552db6e44e0be7b6dfc5520f12b.webp?thumbnail)
Khi ChatGPT “tắt tiếng” và thế giới lao đao, liệu chúng ta đã quá phụ thuộc vào AI?

Vì sao "chăm chỉ" thôi vẫn chưa đủ để được đánh giá cao?

Lương vẫn là động lực đơn giản nhưng hiệu quả nhất

Cú lừa thế kỷ từ những video self-help!

Trải nghiệm bị tài xế grab ô tô bắt xuống xe giữa phố khi trời mưa

NHỮNG TÌNH HUỐNG "KHÓ ĐỠ" MÌNH ĐÃ GẶP KHI ĐI PHỎNG VẤN

XU HƯỚNG NÉ NGƯỜI KHÁC GIỚI "MỘT CÁCH TIÊU CỰC" KHI CÓ NGƯỜI YÊU CỦA MỘT BỘ PHẬN KHÔNG NHỎ CÁC BẠN NAM HÀN QUỐC

Trải nghiệm tại Lễ hội Phim Diaspora lần thứ 13 – Một hành trình điện ảnh chạm đến trái tim (My Experience at the 13th Diaspora Film Festival: Stories That Stay With You)

Chồng lên mạng than vợ sắm nhiều túi hiệu mà vẫn kêu không đủ

"알사탕" – Một viên kẹo nhỏ, một thế giới lớn: khi tôi để mình được "bị lừa" và đã thấy thật xứng đáng

LIỆU CÓ PHẢI CHỈ CÓ THỂ XIN VIỆC Ở NHỮNG CHỖ GHI TUYỂN CẢ NGƯỜI NƯỚC NGOÀI?

Loài Ong minh chứng cho DNA không quyết định số phận. Mà là dinh dưỡng, sự chăm sóc và những quyết định của tập thể.
