Khi ‘Chuẩn Đẹp’ Trở Thành Nhà Tù : Học yêu bản thân từ những cô gái không hoàn hảo
NingNing của aespa từng nói: “Tôi nghĩ phụ nữ nên tự tin vì phụ nữ là sự tồn tại tuyệt đẹp. Họ luôn xinh đẹp và đáng yêu dù làm bất cứ điều gì. Tôi hy vọng tất cả phụ nữ đều có thể làm những gì họ thích mà không cần lo lắng về việc người khác nghĩ gì.” Nghe qua thì chỉ là một câu nói đẹp, nhưng tôi cứ nghĩ mãi. Có những buổi tối nằm trên giường, tôi tự hỏi: nếu bản thân thực sự tin vào câu nói này, liệu mình có sống khác đi không?

Tôi lớn lên trong một thế giới nơi mọi người đo lường nhau bằng thước kẻ vô hình. Cái đẹp được định nghĩa sẵn, treo cao như một tấm bảng quảng cáo khổng lồ giữa phố: da phải trắng, eo phải nhỏ, chân phải dài, gương mặt phải cân đối từng milimet. Bạn chỉ được phép “khác biệt” nếu sự khác biệt ấy vẫn… hợp thị hiếu số đông. Không ít lần tôi đứng trước gương, nhìn chăm chăm vào bản thân như thể đang soi lỗi sản phẩm trước khi đưa ra thị trường. Mỗi vết sẹo, mỗi đường cong không vừa ý, đều trở thành lý do để tôi cảm thấy mình chưa đủ tốt.
Cái cảm giác insecure len vào từng khoảnh khắc: khi tôi chụp ảnh chung với bạn bè, khi tôi bước qua đám đông, khi tôi thử một chiếc váy mới trong phòng thay đồ. Nó giống như có một ánh đèn spotlight vô hình, chỉ chuyên soi vào những “vết xước” trên cơ thể tôi, phóng đại chúng lên gấp mười lần. Và rồi, tôi nhận ra, tiêu chuẩn xã hội về cái đẹp là thứ giết chết con người nhất trong xã hội này. Nó không chỉ giết chết sự tự tin, mà còn bóp nghẹt niềm vui sống, cướp đi khả năng yêu chính mình.

Rồi một ngày, tôi xem một sân khấu của Hwasa (MAMAMOO). Cô đứng đó, đầy tự tin trong bộ đồ mà nhiều người sẽ cho là “quá táo bạo”. Nhưng tôi không nhìn thấy sự ngại ngùng hay do dự nào. Sau này, tôi nghe cô nói: “Nếu tiêu chuẩn vẻ đẹp không dành cho tôi, tôi sẽ tự tạo ra tiêu chuẩn của mình.” Câu nói ấy như một vết dao rạch toang lớp vỏ bọc mà xã hội đã trùm lên tôi suốt bao năm. Tôi chợt nhận ra: mình đã sống quá lâu trong chiếc hộp mang tên “phải đẹp theo chuẩn”, đến mức quên mất mình từng có tự do lựa chọn.
Tôi bắt đầu nhìn bản thân khác đi. Không còn soi để tìm lỗi, tôi soi để tìm điều mình yêu. Tôi nhận ra mình thích ánh mắt xếch vì nó khiến tôi trông mạnh mẽ, thích mái tóc ngắn vì nó cho tôi cảm giác nhẹ nhàng, thích làn da không quá trắng vì nó làm tôi trông thật hơn, sống hơn. Tôi hiểu ra rằng yêu bản thân không phải là lúc nào cũng thấy mình tuyệt vời, mà là dám mỉm cười với cả những phần chưa hoàn hảo.
Xã hội sẽ luôn khắt khe, sẽ luôn có những cái nhìn, những lời bình luận, những “gợi ý” rằng bạn nên thay đổi để hợp chuẩn hơn. Nhưng sự thật là: tiêu chuẩn ấy thay đổi theo từng mùa mốt, còn bạn thì chỉ có một. Nếu cứ chạy theo, bạn sẽ kiệt sức trước khi kịp yêu bản thân.

Hôm nay, tôi không nói rằng mình đã đủ mạnh mẽ để đứng ngoài mọi so sánh. Jennifer Lawrence từng nói:
“You have to look past it—you look how you look, and be comfortable. What are you going to do? Be hungry every single day to make other people happy? That’s just dumb.” Tôi vẫn có những ngày buồn vì ngoại hình, vẫn đôi lần tự hỏi liệu mình có thể đẹp hơn không. Nhưng khác với trước kia, tôi không còn để những câu hỏi ấy nuốt chửng mình. Tôi chọn mặc thứ khiến tôi vui, trang điểm kiểu tôi thích, và mỉm cười với hình ảnh trong gương — ngay cả khi nó chẳng hoàn hảo.
Và có lẽ, NingNing nói đúng: phụ nữ vốn dĩ là một sự tồn tại tuyệt đẹp. Vấn đề là, chúng ta có dám tin vào điều đó, bất chấp tất cả những gì xã hội đang gào vào tai mình hay không.
Điều đẹp đẽ nhất chính là những điểm không hoàn hảo ấy, xin hãy yêu lấy bản thân mình giữa xã hội đầy khắc nghiệt này ! Vì bạn chỉ có một mà thôi.
Theo Kim Chi Nha
Bình luận 0

Tám chuyện
Đừng tùy tiện dùng tiếng Hàn để chửi!

Nhật ký ngày… (trời cũng hổng nhớ nổi ngày nữa): Tại sao tôi nghèo?

Tôi rất đồng cảm với cảm giác "không ai quan tâm đến sinh nhật của mình."

Liệu chúng ta đang tạm trú trong giấc mơ của người khác, rồi tưởng đó là của chính mình?

Tuyển bạn gái nắm tay ngắm hoa anh đào 200 ngàn won một ngày

Con gái cần nên làm gì để khiến kẻ biến thái phải lùi bước?

Ai khâu miệng Harley?
Một câu chuyện kinh dị

5 phim Hàn về đề tài Y Khoa không thể bỏ lỡ: Cảm xúc vỡ oà giữa phút giây gấp gáp và tình người ấm áp

Khi Suzy cũng bị tổn thương bởi người từng gọi là bạn và bài học đắt giá về sự tin tưởng trong showbiz

Hãy Thật Sự Cẩn trọng Với Đồ Ăn Giao Hàng Tận Nơi, Đặc Biệt Là Trong Mùa Xuân

Mình cũng từng thích trend “Ghibli Style” khi dùng ChatGPT… cho đến khi nhận ra điều này

Đừng vội tin vào nước mắt trẻ thơ: Khi yêu thương mù quáng lại khiến con mất đi các kĩ năng xã hội

[SOI PHIM] Đến thử rạp phim nơi IU trở thành cô bé bán vé ở Gwangju trong phim Khi Cuộc Đời Cho Bạn Quả Quýt
![[SOI PHIM] Đến thử rạp phim nơi IU trở thành cô bé bán vé ở Gwangju trong phim Khi Cuộc Đời Cho Bạn Quả Quýt](/upload/bd7556de6c4447b786de3cd7587ffd78.webp?thumbnail)
[SOI PHIM] Khi mình xem lại "Reply 1988" lần thứ 3
![[SOI PHIM] Khi mình xem lại "Reply 1988" lần thứ 3](/upload/1b32a07be1034f1d953e68dd82741390.webp?thumbnail)