Câu chuyện của bà cụ hay cáu trong chung cư tôi
GIỚI THIỆU SÁCH TIẾNG HÀN
Chắc hẳn bạn cũng từng gặp một người hàng xóm mà chỉ cần nhìn thấy đã muốn tránh đi đường khác. Có thể là người luôn lườm nguýt bọn trẻ đang chơi dưới sân, hay người ấn nút "đóng cửa" thang máy khi bạn chưa kịp bước vào. Trong Chung cư của tôi có một bà cụ hay chửi (우리 아파트 욕쟁이 할머니), nhân vật chính cũng là một bà cụ như thế.

Bà luôn nổi cáu. Chửi người giao hàng vì bấm chuông “quá lâu” hoặc “quá nhanh”. Quát bọn trẻ vì nói chuyện trong hành lang. Mắng cả phụ huynh vì “không biết dạy con”. Cứ như thể, chỉ cần bạn hít thở gần nhà bà là cũng đủ để bà phun ra một tràng “mắng như tát nước”.

Những người lớn xung quanh dần dần né bà. Mấy chú giao hàng thì tránh giao giờ bà ở nhà. Bố mẹ thì thì thầm “ghê gớm thật”. Nhưng giữa những người lớn dần quen với việc lảng tránh, lại có một đứa trẻ đứng lại. Một đứa bé tò mò tự hỏi: “Có phải trong lòng bà cụ chỉ toàn là sự bực bội không?” “Hồi còn nhỏ, bà cũng hung dữ thế à?” “Bà từng hạnh phúc không?”
Và thế là đứa trẻ ấy không phán xét, không chạy trốn bắt đầu theo dõi một ngày của bà cụ. Cuộc hành trình ấy dẫn đến một tiệm đồ trang trí có cái tên đối lập kỳ khôi với tính cách bà: “Party Party”.
Trong tưởng tượng, đây phải là nơi bày bán niềm vui.
Nhưng khi đứa trẻ len lén nhìn qua cửa sổ, cảnh tượng bên trong khiến nó lặng người: Bà cụ người đã từng hét vào mặt mọi người đang cúi đầu chịu đựng tiếng mắng của sếp. Không dám cãi. Không dám khóc to.

Bà đang là người bị chửi. Hình ảnh ấy, đối với một đứa trẻ, là một cú sốc.
Bởi vì lần đầu tiên, nó hiểu được rằng có những người phải trở nên gai góc không phải vì họ xấu tính, mà vì không còn lựa chọn nào khác để bảo vệ phần còn lại của mình. Vài ngày sau, đứa trẻ quyết định tổ chức một “bữa tiệc” nho nhỏ để cảm ơn bà cụ. Không bánh kem. Không nến lung linh.
Chỉ là mấy món quà vụn vặt, một lời chào “Bà vất vả rồi ạ!” từ những người hàng xóm, vài dải ruy băng đầy màu sắc, và chiếc thuyền giấy do chính tay em gấp. Bà cụ đem tất cả bỏ đi. Tất cả trừ một món duy nhất. Không ai biết chính xác bà giữ lại cái gì. Nhưng với riêng đứa trẻ, chỉ một chi tiết ấy cũng đủ để biết: đâu đó, sau lớp vỏ xù xì ấy, trái tim bà vẫn còn thở. Chung cư của tôi có một bà cụ hay chửi không kể một câu chuyện “cảm động” theo cách dễ đoán. Không có màn “lột xác” thần kỳ. Không có cái kết bà cụ ôm lấy lũ trẻ và xin lỗi trong nước mắt. Bà vẫn là bà khó tính, ầm ĩ, không dễ gần.

Nhưng cũng chính vì thế, cuốn sách khiến chúng ta cả trẻ con lẫn người lớn phải dừng lại và nghĩ lại. Rằng có thể nào, đằng sau những tiếng quát tháo là một ngày làm việc đầy tủi nhục?
Rằng đôi khi, “ác” chỉ là mặt nạ mà “yếu” phải đeo lên để không bị nuốt chửng? Rằng có những người chỉ cần một chút dịu dàng là đủ khiến họ bớt sắc nhọn đi một chút dù chỉ trong chớp mắt?
Cuốn sách này nên có mặt trong thư viện của mọi trường học, mọi gia đình.
Nó giúp trẻ con hiểu rằng người lớn cũng có lúc tổn thương. Và giúp người lớn nhớ rằng, đôi khi, điều trẻ con cần không phải là một người lớn “hoàn hảo”, mà là một ai đó dám bước chậm lại, lắng nghe và tin rằng mọi người đều có một câu chuyện để kể kể cả bà cụ hay chửi.
📕 책 정보 | Thông tin sách:
우리 아파트 욕쟁이 할머니
Tác giả: 아르튀르 드레퓌스
Minh họa: 에글랑틴 클루망
Dịch giả: 양진희
NXB: 우리들의행성
Bình luận 0

Tám chuyện
NHỮNG SỰ THẬT MÌNH NHẬN RA SAU KHI ĐI LÀM THÊM

Tin vui cho cộng đồng yêu thú cưng: Bệnh viện thú y đại học lớn nhất Hàn Quốc sắp được xây dựng tại Busan

Lại một câu chuyện chán đời về ngành Y

Bạn đã bao giờ cảm thấy khó chịu khi phải làm việc nhóm chung với người Hàn?

Lần đầu tiên AI "cãi lời" con người và tự sửa mã lệnh? Liệu thế chiến giữa robot và con người đang tới gần??

Mình khá sốc khi biết tỷ lệ mắc ung thư dạ dày của người Hàn cao gấp 10 lần người Mỹ

Trải nghiệm thuê nhà không được vui vẻ của mình

Ăn nhiều thức ăn nhanh, người trẻ có nguy cơ đối mặt nguy cơ mắc bệnh viêm ruột suốt đời

Khi Một Chiếc Ly Rượu Trở Thành Lý Do Để Tôi Rời Bỏ Công Sở

Bạn chấp nhận mức lương bao nhiêu khi về Việt Nam làm việc?

Tại Sao Người Hàn Lại E Dè Với Nước Khi Du Lịch Việt Nam?

Liệu Hàn Quốc đang tiến gần tới một "vùng tối" kinh tế không thể đảo ngược?

Không Ai Biết Ai, Nhưng Vẫn Là Một Dạng Đồng Hành

Ăn Cơm Ở Nhà (Dù Chỉ Đang Sống Một Mình)

TÂM SỰ MỎNG CỦA DU HỌC SINH SAU TỐT NGHIỆP: VỀ HAY Ở LẠI?
