Kim chi nha

Có những đoạn đường tôi không ngại bỏ lỡ vài chuyến xe bus

M
nyanchan
2025.04.14 Thích 0 Lượt xem 579 Bình luận 1

 

Tôi không phải là người Sài Gòn nhưng Sài Gòn là thành phố chứng kiến tôi trưởng thành. Chúng ta có thể trải qua câu chuyện như thế này: Vùng đất ta chào đời lại chẳng thể là nơi ta trút hơi thở cuối cùng.

 

Khi tôi còn là sinh viên, thầy bói đã phán rằng tôi không nên theo ngành Dịch Vụ và đi làm xa sẽ gặp người hại nhiều hơn người cưu mang. Từ đó, tôi dành hơn 10 năm cuộc đời chỉ để chứng minh lời “sấm truyền” đó là sai. 

 

Tôi bắt đầu công việc tại The Grand Ho Tram Strip tại quê nhà, tiếp tục đến Hoiana Beach Resort Quảng Nam và hiện tại là một bệnh viện danh tiếng tại Sài Gòn. 

 

Mỗi khi gặp chuyện vui, tôi sẽ nhớ đến lời bà thầy bói và thầm nghĩ: “Chẳng biết bao giờ điều bất trắc sẽ đến. Chắc sớm thôi.”

 

Dần dần, tôi ngầm định nghĩa mối quan hệ giữa tôi và ngành Dịch Vụ là có rủi chứ chẳng có may. 

 

Tôi đang tập quen dần với công việc ở bệnh viện. Những chuyến xe bus là trạm nghỉ cho tâm trí tôi khỏi hình ảnh âm thanh chiếc xe cứu thương và tiếng chuông cần hỗ trợ của bệnh nhân khu lầu trại.

 

Bước ra khỏi bệnh viện, tôi chỉ mong xe bus đến thật sớm và đón tôi đi. 

 

Bước ra khỏi căn nhà trọ, tôi chỉ mong xe bus đến thật sớm và đón tôi đi.

 

Vào một ngày thứ 7 không hề dự tính trước, tôi đã hạnh phúc khi bỏ lỡ vài chuyến xe bus chỉ để được ngồi tại trạm xe đường Nguyễn Thị Minh Khai thêm một lâu nữa. 

 

Lần cuối cùng tôi thật lòng ngắm nhìn hàng cây xanh là lúc nào nhỉ? Quay về những năm tháng ở Vũng Tàu, một thành phố biển nhỏ xinh và tôi luôn ngước nhìn hàng cây hai bên đường vì có mẹ chở tôi trên chiếc xe máy nhỏ - điều đó làm tôi an tâm biết bao.

 

Đã từng có một quãng đời tôi sống như thế này: Mẹ luôn là người lái xe và tôi luôn là người ngắm cảnh. Tâm tư tôi đặt để hoàn toàn vào cảnh vật với ý thức rõ nét hiện tại của xung quanh tôi. Tôi đã từng nhìn sự vật vốn dĩ nó như là. Bởi vì mẹ tôi đã luôn bên tôi, ngay cạnh bên, chỉ cần với tay là lập tức chạm được. 

 

Tâm hồn tôi như con diều bay lượn giữa trời mây vì người cầm dây diều là mẹ.

 

Tôi an tâm biết bao.

 

Ở tuổi 31, độc thân giữa một thành phố lớn, tôi không còn là con diều nữa. Tôi ở đúng vai trò của mình theo nhịp sống nhanh của Sài Gòn. 

 

Nhưng tôi đã nhận thấy: Ra đã có người cầm dây diều rồi, đó là trạm xe bus đường Nguyễn Thị Minh Khai, là chiếc ghế gỗ trong thư viện, là những viên gạch dọc đường vào công viên Lê Văn Tám.

 

Ở tuổi 31, độc thân giữa một thành phố lớn, tôi vẫn là con diều bay bổng không bay mất. 

 

Thế giới này vốn dĩ như nó luôn là.

 

 

 

Bình luận 1


phải khu quận 1, khúc Lê Thánh Tôn hoặc Lý Tự Trong mà gần Đinh tiên Hoàng hông thím?
/upload/bf44f8d0ab2947378ce264d6bd29e873.webp

Tám chuyện

Người Hàn Quốc làm mọi việc rất nhanh. Đó là sự hiệu quả hay thiếu kiên nhẫn?

M
nyanchan
Lượt xem 1149
Thích 0
2025.02.18
Người Hàn Quốc làm mọi việc rất nhanh. Đó là sự hiệu quả hay thiếu kiên nhẫn?

Những tác động của việc làm việc dưới một ông chủ hoặc quản lý tồi là gì? Bạn có thể làm gì nếu phải ở lại với họ vì lý do tiền bạc hoặc tình hình kinh tế?

M
nyanchan
Lượt xem 985
Thích 0
2025.02.18
Những tác động của việc làm việc dưới một ông chủ hoặc quản lý tồi là gì? Bạn có thể làm gì nếu phải ở lại với họ vì lý do tiền bạc hoặc tình hình kinh tế?

Dưới đây là 10 bài học từ cuốn sách The Courage to Be Disliked của Ichiro Kishimi và Fumitake Koga:

M
nyanchan
Lượt xem 1121
Thích 0
2025.02.17
Dưới đây là 10 bài học từ cuốn sách The Courage to Be Disliked của Ichiro Kishimi và Fumitake Koga:

Sách giáo khoa AI trong lớp học: Kịp thời hay quá sớm?

M
nyanchan
Lượt xem 1124
Thích 0
2025.02.17
Sách giáo khoa AI trong lớp học: Kịp thời hay quá sớm?

Giá bữa trưa tăng nhanh, nhưng lương không theo kịp

M
nyanchan
Lượt xem 1327
Thích 0
2025.02.17
Giá bữa trưa tăng nhanh, nhưng lương không theo kịp

Ngừng lướt, bắt đầu trò chuyện thôi!

M
nyanchan
Lượt xem 1433
Thích 0
2025.02.17
Ngừng lướt, bắt đầu trò chuyện thôi!

REVIEW SÁCH: TÔI MUỐN CHẾT NHƯNG TÔI MUỐN ĂN TTEOKBOKKI (2022) CỦA BAEK SEHEE – MỘT NHÀ VĂN HÀN QUỐC VỚI SỰ KHẮC HỌA CHÂN THỰC VỀ SỨC KHỎE TÂM LÝ

M
nyanchan
Lượt xem 1491
Thích 0
2025.02.16
REVIEW SÁCH: TÔI MUỐN CHẾT NHƯNG TÔI MUỐN ĂN TTEOKBOKKI (2022) CỦA BAEK SEHEE – MỘT NHÀ VĂN HÀN QUỐC VỚI SỰ KHẮC HỌA CHÂN THỰC VỀ SỨC KHỎE TÂM LÝ

Review sách: Red Flags (Tác giả: Sophie Jo)

M
nyanchan
Lượt xem 919
Thích 0
2025.02.15
Review sách: Red Flags (Tác giả: Sophie Jo)

Hàn Quốc có thực sự an toàn? Góc nhìn từ cư dân bản địa và người nước ngoài

M
sangyo
Lượt xem 889
Thích 0
2025.02.14

Bức vẽ cuối cùng...

+1
M
sangyo
Lượt xem 1313
Thích 0
2025.02.14
Bức vẽ cuối cùng...

"Bình dân AI vụ" – Chiêu trò kiếm tiền hay bước đi chiến lược?

M
Ocap
Lượt xem 1305
Thích 0
2025.02.14
"Bình dân AI vụ" – Chiêu trò kiếm tiền hay bước đi chiến lược?

Theo các chuyên gia: Trầm cảm không phải là nguyên nhân của vụ tấn công.

M
nyanchan
Lượt xem 1099
Thích 0
2025.02.14
Theo các chuyên gia: Trầm cảm không phải là nguyên nhân của vụ tấn công.

Mọi người nghĩ sao về suy nghĩ coi thường việc đi làm ở nước ngoài như vầy?

+3
1
open
Lượt xem 1433
Thích 0
2025.02.11
Mọi người nghĩ sao về suy nghĩ coi thường việc đi làm ở nước ngoài như vầy?

Chồng đi công tác nước ngoài 2 tuần một lần, ngoại tình với "tiểm tam" Việt... Vụ kiện "tiểu tam" sẽ như thế nào?

M
Ocap
Lượt xem 1026
Thích 0
2025.02.11
Chồng đi công tác nước ngoài 2 tuần một lần, ngoại tình với "tiểm tam" Việt... Vụ kiện "tiểu tam" sẽ như thế nào?

Sách "Phẩm Cách Của Lời Nói" : Khi ngôn từ vẽ nên chân dung cảm xúc và tính cách của một con người.

M
nyanchan
Lượt xem 1110
Thích 0
2025.02.11
Sách "Phẩm Cách Của Lời Nói" : Khi ngôn từ vẽ nên chân dung cảm xúc và tính cách của một con người.
16 17 18 19 20