Bạn cùng phòng người Hàn và 1001 điều không ai dạy trước
Mình từng nghĩ: “Chỉ cần mình gọn gàng, lịch sự, không ồn ào… thì sống chung với ai cũng ổn.”
Cho đến khi mình vào ở ký túc xá và gặp bạn cùng phòng người Hàn đầu tiên.

Bạn ấy lớn hơn mình một tuổi, sinh viên năm cuối, cao ráo, tóc thẳng, da trắng, luôn mặc hoodie màu trung tính và dùng nước hoa mùi cũng rất bình thường. Tụi mình chào nhau bằng vài câu xã giao quen thuộc, sau đó bạn đeo tai nghe, quay lưng lại và sẽ không nói gì thêm.
Ba ngày đầu, mình cứ tưởng bạn ấy ghét mình.
Không ai nói trước cho mình biết, sống chung với người Hàn không giống như trên phim truyền hình. Không có cảnh rủ nhau ăn gà rán nửa đêm hay cùng gội đầu tám chuyện trong phòng tắm ký túc. Chỉ có sự im lặng rất lễ phép, rất đúng mực và với mình lúc đó là rất căng thẳng.
Mình không biết có nên mở lời không. Có hôm xem YouTube bằng điện thoại (đã đeo tai nghe rồi), bạn vẫn nhắc: “Tắt đèn giúp nhé, hơi sáng.” Mình dùng dầu gội đầu Việt Nam mùi hơi ngọt, bạn không nói gì, nhưng hôm sau đổi toàn bộ sản phẩm sang loại không mùi.
Từ đó mình dần hiểu: không phải người Hàn nào cũng thân thiện, cởi mở theo kiểu mình quen. Họ lịch sự nhưng có khoảng cách. Họ hiền nhưng nếu bạn bị xem là “thiếu tinh tế” thì sẽ có nguy cơ bị báo lên quản lý chứ không được góp ý trực tiếp. Mình từng biết có bạn bị phản ánh chỉ vì... dùng máy sấy sau 10 giờ đêm.
Thế là mình bắt đầu học cách rón rén. Mở cửa nhẹ hết mức. Gập đồ không gây tiếng. Không cười lớn khi gọi video về nhà. Lúc bạn ấy đi tắm thì tranh thủ sạc đồ. Bạn ấy ngủ thì mình ra hành lang học bài. Hai đứa sống song song như hai đường thẳng — không cắt nhau cũng không va vào nhau.
Cho đến một hôm, mình bị cảm nặng, nằm bẹp cả ngày không ăn gì. Đến tối, có ai đó gõ gõ nhẹ vào đầu giường. Là bạn cùng phòng. Bạn nói:
“Tớ đặt cháo giao tới rồi. Không ăn thì uống nước ấm nha. Ở đây mà ốm là khổ lắm.”
Nói xong bạn quay đi luôn, vẫn không nhìn thẳng vào mình.
Lúc đó, mình mới nhận ra: người Hàn có cách quan tâm rất yên tĩnh. Không hỏi han nhiều, không ồn ào, nhưng nếu thấy bạn cần giúp thì họ sẽ giúp. Có khi chỉ là một tô cháo, một dòng nhắn dán trên gương: “Chúc thi tốt.”
Sống với người Hàn không dễ nhưng cũng không hẳn là khó. Chỉ là cần thời gian để hiểu nhau, để giải mã sự im lặng, và để người ta cảm thấy bạn là người đáng tin cậy.
Đó là người bạn Hàn đầu tiên của mình.
Còn các bạn thì sao? Có từng sống chung với người Hàn chưa? Chia sẻ cùng mình với nhé ^^
Bình luận 0

Tám chuyện
Pháp Trị và Câu Chuyện Công Bằng

Những hiệu ứng tâm lý khiến bạn tin điều sai thành đúng

Người Hàn có thực sự coi thường người đến từ Đông Nam Á không ? Cho mình xin ý kiến với ....
AI sống khu Gangnam lâu cho mình hỏi mấy ông bà sống ở khu Gangnam là giàu thiệt hay "phông bạt" vậy mọi người?
Nếu bạn là du học sinh thì tránh mấy vụ này nhé....
Bất chấp sự phản đối và tẩy chay tại Việt Nam, 'Trò chơi con mực 2 - Squid Game 2' vẫn đạt vị trí số 1 toàn cầu

Người Hàn Quốc tìm kiếm sự xoa dịu cảm xúc qua dịch vụ thuê bạn đồng hành (rental partners)

Những điều bạn nghĩ (hoặc đã được nghe) về Hàn Quốc nhưng lại hoàn toàn không đúng !!!???

Hàn Quốc Dành Cho Phụ Nữ, Nhật Bản Dành Cho Nam Giới?

Nghỉ Hưu Tại Việt Nam: Thiên Đường Mới Nổi Cho Người Nước Ngoài

Tài năng Việt và cơ hội trở về

Tình Yêu Đa Ái: Chuyện Có Thể Xảy Ra Ở Hàn Quốc?

Trải nghiệm ứng dụng hẹn hò tại Hàn Quốc – Những điều cần biết...

Sống bên Hàn, bao lâu rồi bạn chưa yêu thương chính mình?

Đừng để thành công cũ níu giữ bước chân bạn
