Tình “đồng chí” của những người bán hàng rong Hàn Quốc
Nếu bạn từng xem những bộ phim Hàn Quốc lấy bối cảnh thời xưa – từ phim cổ trang cho đến những câu chuyện dân dã như Jewel in the Palace, The King's Affection hay Mr. Sunshine, hẳn bạn đã từng thấy đâu đó những vai quần chúng gánh hàng rong, rao bán thuốc, vải vóc hay gia vị bên vệ đường. Những hình ảnh thoáng qua ấy tưởng chỉ là nền phụ cho câu chuyện chính, nhưng thực ra lại đại diện cho một mảng văn hóa rất riêng – mộc mạc nhưng đầy chiều sâu – về cuộc sống của những người bán hàng rong thời xưa.

Cuộc sống ấy không hề đơn giản. Những người bán hàng rong thường xuyên phải di chuyển từ chợ này sang chợ khác, từ vùng núi đến đồng bằng, từ miền duyên hải đến thôn làng xa xôi. Họ không có cửa hàng cố định, không có nơi trú ngụ lâu dài – gánh hàng là nhà, đôi chân là phương tiện, và lòng can đảm là hành trang lớn nhất. Trên những con đường hiểm trở, họ phải đối mặt với thú dữ, trộm cướp, và cả những rủi ro bất ngờ của thời tiết. Chính hoàn cảnh đó đã khiến họ hình thành một mối gắn kết đặc biệt – gọi là tình “đồng chí”.
Nghe có vẻ mang màu sắc chính trị, nhưng ở đây, “đồng chí” chỉ đơn giản là cách họ gọi nhau – những người cùng nghề, cùng sống một cuộc đời trôi nổi, cùng sẻ chia cơm ăn áo mặc, thậm chí cùng trải qua sinh – tử. Đó không phải tình ruột thịt, nhưng lại bền chặt hơn cả máu mủ.
Điều đặc biệt là, họ có một nghi thức rất cảm động để thể hiện tình cảm ấy: thay quần áo cho nhau. Nếu bạn thấy lạ, thì hãy tưởng tượng – trong khoảnh khắc chia tay sau một hành trình dài đồng hành, thay vì nói “tạm biệt”, họ sẽ cởi chiếc áo đang mặc và trao cho người kia. Đó là lời hứa gặp lại, là lời cảm ơn thầm lặng, hoặc là một cách để mãi mang theo bóng dáng của người bạn đồng hành bên mình. Thậm chí, khi một người trở về quê hương còn người kia tiếp tục cuộc hành trình, việc đổi áo như một nghi thức truyền tải ký ức và lòng tin.

Cũng bởi truyền thống này mà có câu nói vui rằng “người bán hàng rong không ai mặc đúng cỡ áo của mình” – vì những bộ đồ họ mặc đã được đổi qua đổi lại nhiều lần, mang theo hơi ấm của biết bao cuộc chia tay và hội ngộ.
Không chỉ có nghi thức đổi áo, những người bán hàng rong còn có hẳn một ngày đặc biệt để tưởng nhớ người khai sáng nghề nghiệp của họ – người được gọi là Baekdalwon. Vào ngày 11 tháng 3 âm lịch hằng năm, họ sẽ tụ họp để tưởng niệm, tổ chức cuộc họp chung và cùng nhau chơi những trò chơi mang dấu ấn nghề nghiệp của mình. Một trong những trò chơi thú vị nhất là “giẫm lên giỏ” – một hình thức chạy tiếp sức lạ lùng nhưng giàu biểu tượng.

Nếu bạn hình dung chạy tiếp sức hiện đại là chuyền gậy, thì trong trò này, người chơi sẽ lật úp các giỏ hàng (giỏ gỗ) tại các điểm quy định. Người chạy đầu tiên sẽ giẫm mạnh lên giỏ, tạo ra tiếng động lớn, và người tiếp theo sẽ xuất phát sau khi nghe tiếng ấy. Mỗi bước giẫm là một tiếng vang – như tiếng bước chân hối hả của những người buôn rong đang phân phối hàng hóa khắp nơi. Trò chơi ấy không chỉ là trò chơi, mà còn là ẩn dụ sinh động cho sự nhanh nhạy, phối hợp và tính đặc thù nghề nghiệp của họ.
Ngoài ra, còn có trò chơi gọi là “bắt quạ”, thường được những người “bắt nước” chơi. Trong trò này, người chơi sẽ rượt đuổi một cô gái đứng cách xa một đoạn, để rồi phải nhanh chóng bắt lại cô ấy khi cô bỏ chạy. Nghe thì vui vẻ, đùa giỡn, nhưng tất cả đều ẩn chứa tinh thần gắn kết cộng đồng, giải tỏa căng thẳng sau những tháng ngày mưu sinh vất vả.
Tất cả – từ chiếc áo trao tay cho đến giỏ hàng bị giẫm vỡ – đều là những chi tiết nhỏ mà giàu ý nghĩa. Nó cho thấy một điều rất sâu sắc: trong xã hội ấy, người ta không chỉ mưu sinh bằng đôi tay mà còn sống bằng tình nghĩa, bằng những nghi thức đơn sơ nhưng ấm áp.
Ngày nay, hình ảnh người bán hàng rong có thể đã ít xuất hiện trong đời sống đô thị hiện đại. Nhưng nếu có lúc bạn bắt gặp một phân cảnh trong phim Hàn, nơi những người bán hàng rong lặng lẽ xuất hiện bên góc chợ hay đồi núi – hãy nhớ rằng đằng sau chiếc áo sờn vai và giỏ hàng cũ kỹ kia là cả một nền văn hóa đậm chất người, một thế giới của những lời hứa không cần nói thành lời.
Bình luận 0

Văn hóa
Cơ Hội Tham Gia Trại Hè Văn Hóa – Lịch Sử Dành Cho Thanh Thiếu Niên Gốc Hàn Đang Lưu Trú Tại Hàn Quốc (2025)

Câu chuyện kiểm duyệt, nghệ thuật và những giới hạn tự do biểu đạt

Làn sóng văn hóa từ ‘K-pop Demon Hunters’ thổi bừng sức sống cho bảo tàng quốc gia Hàn Quốc

Câu chuyện nhân duyên tiền định kéo dài 320 năm của hoa hồng mai Hwaeom

Ký sinh trùng đứng đầu danh sách 100 phim xuất sắc nhất thế kỷ 21 do New York Times bình chọn

Thảm họa Sampoong 1995: Khi lòng tham và sự tắc trách giết chết hơn 500 sinh mạng

[Sách hay nên đọc] ‘언론본색’ – Cuốn sách phơi bày hệ sinh thái báo chí Hàn Quốc trong khủng hoảng niềm tin
![[Sách hay nên đọc] ‘언론본색’ – Cuốn sách phơi bày hệ sinh thái báo chí Hàn Quốc trong khủng hoảng niềm tin](/upload/370945bb585e4ad68958d42a0aa1d2f7.webp?thumbnail)
Vẻ đẹp vĩnh cửu nghệ thuật nhuộm chàm Hàn Quốc

SPOILER: "Squid Game" Season 3 – Kết thúc đầy nước mắt và nhân tính

Im lặng trước một cái chết bị gọi sai tên

Bom tấn hay bom xịt? “Trò chơi con mực” sẽ là đòn kết liễu danh tiếng, hay cú lật đổ đỉnh cao?

K-pop Demon Hunters: Khi những điều không ai kỳ vọng trở thành hiện tượng toàn cầu

Mỗi ngày hơn 10 người trẻ Hàn Quốc tự kết liễu cuộc đời

Tham gia cuộc thi 2025 Seoul Unicorn Challenge – Nhận hỗ trợ & giải thưởng giá trị từ thành phố Seoul!

Đằng sau cái chết của ba nữ sinh lớp 11 là những con số báo động về áp lực học đường
