Quốc bảo 900 Năm Tuổi Hàn Quốc Hồi Sinh Kỳ Diệu Giữa Đống Tro Tàn
Trong tiếng gió trên sườn núi Usangsan, nơi từng rực cháy giữa trận đại hỏa hoạn đầu năm, một phép màu nhỏ đang xảy ra. Cây ngân hạnh cổ thụ 900 năm tuổi từng bị thiêu rụi hoàn toàn trong trận cháy rừng lịch sử tại tỉnh Gyeongsang, bất ngờ đâm chồi non, hé lộ một chương mới về sức sống và ký ức của đất trời Hàn Quốc.

Tháng 3/2025, vụ cháy rừng kéo dài 10 ngày tại Sancheong – Hadong không chỉ cướp đi sinh mạng con người và hàng ngàn hecta rừng, mà còn thiêu rụi nhiều di sản tự nhiên và văn hóa, trong đó có cây ngân hạnh được cho là do danh tướng thời Goryeo – Kang Min-cheom trồng cách đây hơn một thiên niên kỷ.
Cây cao 27m, chu vi thân lên tới 9,3m, từng đứng sừng sững như một “nhân chứng sống” của lịch sử, đã bị lửa nuốt trọn, chỉ còn một nhánh duy nhất không gãy đổ. Thế nhưng, vào cuối tháng 4, giữa thân gỗ cháy sạm và đất đá vẫn còn nồng mùi than tro, những mầm non màu lục nhạt bất ngờ nhú lên từ gốc cây tưởng đã chết.
Không phải chỉ là dấu hiệu của sự sống đó là biểu tượng cho sự kháng cự lặng thầm của tự nhiên, một câu trả lời kiên cường giữa hoang tàn. Với người dân vùng Duyang-ri, cây ngân hạnh không chỉ là một cái cây.

Nó là “ông cụ nghìn năm”, là ký ức, là trụ cột tâm linh và niềm tự hào địa phương. Ngày 9/5, cộng đồng đã tổ chức một nghi lễ cầu nguyện phục sinh, mang tên “Ngân hạnh lão nhân, xin hãy sống lại”.
Giữa ánh nắng xuân, họ hát, nhảy múa, đọc thơ và cùng nhau ôm chặt thân cây cháy đen, như cách người ta níu giữ một phần linh hồn đã tưởng chừng mất đi.
Trong nghi lễ, không ai nói nhiều về “hồi phục sinh học”, mà là về tình cảm, ký ức, và niềm tin vào một sự trở lại, chậm rãi nhưng đầy nội lực.
Chính quyền tỉnh Gyeongsang và huyện Hadong đã nhanh chóng vào cuộc. Với ngân sách hơn 22 triệu won, các chuyên gia tiến hành cắt bỏ phần thân bị gãy, bơm dưỡng chất, bôi thuốc hồi phục và bảo vệ phần gốc cây còn sống. Một báo cáo từ đội bảo tồn văn hóa cho biết: "Nhánh chưa gãy có khả năng sống sót, nếu được chăm sóc đúng cách."
Song vượt lên trên con số và kỹ thuật là một cảm xúc chung: cây ngân hạnh không chỉ được cứu mà đang cứu lại chúng ta. Sau mất mát, người dân cần một biểu tượng để tin rằng không phải mọi thứ đều mất. Và cái chồi xanh ấy, mong manh nhưng bền bỉ, là sự an ủi thầm lặng mà mạnh mẽ nhất.

Câu chuyện cây ngân hạnh ở Duyang-ri là hơn cả một phép màu sinh học. Nó là sự khẳng định rằng di sản không chỉ nằm trong bảo tàng, mà sống giữa chúng ta bằng gió, bằng đất, bằng lửa và bằng chính trái tim con người.
Bình luận 0

Văn hóa
Hanwha Life tổ chức sự kiện hướng dẫn thanh thiếu niên cùng nhóm hát a cappella Yale

Khi “bánh bóng chày” KBO trở thành thảm họa truyền thông — Bài học đắt giá về khủng hoảng thương hiệu

Khi tình yêu nảy nở trên nền cõi tương lai mong manh

Ngày mùng 5 tháng 5 âm lịch: Ba lễ hội trừ tà của ba dân tộc

Bí mật không mùi cơ thể của người Hàn Quốc

Phức Cảm Oedipus Và Bi Kịch Trong Oldboy

Tỷ lệ sống sót ung thư dạ dày tại Hàn đạt 97% nhờ công nghệ mới và thuốc miễn dịch

Tượng quý của Hàn được trả lại cho chùa Nhật sau 600 năm

Tại Sao Một Đầu Lọc Nước Lại Trở Thành Vật Bất Ly Thân Trong Mỗi Chuyến Đi Của Người Hàn?

Làm quần quật, nộp thuế ngập đầu… Rốt cuộc còn lại gì?

📘 "Nghệ Thuật Sống Trong Biển Lớn Không Bờ Bến Của Sự Bất Định"

"Ông kẹ" trong văn hoá nhân gian Hàn Quốc

“Hai Chị Em” – Bộ Phim Kinh Dị Hàn Quốc Được Thắp Sáng Từ Truyền Thuyết Nhân Gian

Nghệ Thuật Làm Tương Truyền Thống Được UNESCO Công Nhận Là Di Sản Văn Hóa Phi Vật Thể

👕 Hàn Quốc Xuất Khẩu Gì Nhiều Nhất? Không Phải K-pop, Mà Là Núi Rác Thời Trang
