22 thanh niên ở Hàn chuẩn bị tự lập t ự t ử trong 5 năm qua - Thực tế còn nghiệt ngã hơn
Trẻ em hết thời gian bảo trợ, lại thêm những người trẻ cô đơn bước vào ngõ cụt - Mỗi tháng có hai người bị dồn đến bước đường cùng, tìm đến cái chết

Hai năm trước, vấn đề trẻ em hết thời gian bảo trợ (còn gọi là thanh niên chuẩn bị tự lập) từng được xã hội Hàn Quốc chú ý mạnh mẽ. Thế nhưng, ánh đèn dư luận nay đã dần lịm tắt. Dù điều kiện kinh tế có cải thiện hơn so với trước, những khoảng trống mà các em phải đối mặt vẫn chưa được lấp đầy. Đây là lúc cần vượt qua những cuộc thảo luận trên giấy để nhìn thẳng vào sự tuyệt vọng của những thanh niên vừa rời khỏi vòng tay bảo trợ, và tìm ra giải pháp từ cả chính phủ lẫn cộng đồng.
Tòa soạn Sisa Journal đã lắng nghe ý kiến của các chuyên gia, đồng thời tập trung truyền tải tiếng nói trực tiếp từ chính những người trẻ từng sống trong cơ sở bảo trợ. Họ không mong được ban phát “cá” sẵn, mà khao khát được dạy “cách câu cá” — trở thành một công dân được xã hội công nhận như mọi người.
Cô gái trẻ ra đi trong căn phòng trọ 6m²
Kim So-eun (tên giả, nữ, 21 tuổi) không cha mẹ, thậm chí không biết cha mẹ mình còn sống hay đã mất. Tháng 2/2025, cô kết thúc cuộc đời trong căn phòng trọ nhỏ tại Sejong. Tang lễ của cô do một người bạn cùng hoàn cảnh tổ chức. Không có di thư để lại.
Khi rời cơ sở bảo trợ với khoản trợ cấp định cư 15 triệu won (khoảng 270 triệu đồng), Kim từng đầy quyết tâm. Cô làm đủ nghề: bán hàng ở cửa hàng tiện lợi, phục vụ quán ăn, pha chế quán cà phê, làm công nhân thời vụ. Khi nhận tháng lương đầu tiên, cô nghĩ rằng đã thấy ánh sáng hy vọng.
Nhưng hy vọng ấy nhanh chóng vụt tắt. Ít công ty chấp nhận tuyển dụng người xuất thân từ cơ sở bảo trợ vào vị trí chính thức. Thất nghiệp kéo dài, tiền thuê nhà vẫn phải trả. Dù từng nghe về chính sách hỗ trợ nhà thuê giá rẻ từ LH, cô không thể nộp hồ sơ vì không biết cách chuẩn bị giấy tờ. Việc phải kể hết quá khứ để xin giúp đỡ khiến cô cảm thấy xấu hổ. Không có một người lớn nào dang tay nâng đỡ.
Từ đây, Kim dần bị cô lập. Cô từng nói với bạn bè: “Chỉ là ai sẽ đi trước thôi, chứ ai đi cũng chẳng lạ.”
Nhiều cái chết không nằm trong thống kê
Cái chết của Kim không xuất hiện trong bất kỳ bản thống kê hay bản tin nào. Thông tin này chỉ được biết đến khi Kim Seong-min, đại diện Brothers Keeper — một doanh nghiệp xã hội hỗ trợ việc làm và ổn định tâm lý cho thanh niên tự lập — tiết lộ trong cuộc phỏng vấn ngày 27/2.
Theo số liệu từ Bộ Y tế & Phúc lợi Hàn Quốc, 5 năm qua có 4.117 thanh niên rời khỏi cơ sở bảo trợ hoặc nhà chung, trong đó 22 người được ghi nhận tử vong do tự tử (không tính các trường hợp không rõ nguyên nhân). Năm 2020: 8 người, 2021: 6 người, 2022: 4 người, 2023: 2 người, 2024: 2 người.
Thống kê này không bao gồm trường hợp của Kim So-eun năm 2025 hay vụ hai thanh niên ở Gwangju tự tử liên tiếp trong tháng 8/2022 từng gây xôn xao dư luận. Lý do là chỉ những người đang nhận trợ cấp tự lập mới nằm trong hệ thống giám sát xã hội của chính phủ. Nhiều thanh niên không biết hoặc không nhận khoản trợ cấp này, nên hoàn toàn bị bỏ sót khỏi dữ liệu.
Ngoài ra, nhân viên phụ trách hỗ trợ trẻ sau khi rời bảo trợ mỗi người quản lý tới 200 trường hợp, dẫn đến hạn chế trong việc trực tiếp kiểm tra tình trạng sống chết của các em ngoài những cuộc gọi điện..

Làn sóng SOS vẫn vang lên
Cách đây hơn hai năm, vụ việc ở Gwangju khiến cả xã hội “bừng tỉnh”. Khi đó, cựu Tổng thống Yoon Suk-yeol từng lên tiếng rằng “trao vài trăm nghìn won rồi để các em tự bươn chải là sai lầm”, đồng thời yêu cầu các bộ ngành liên quan đưa ra biện pháp hỗ trợ. Nhưng đến nay, mối quan tâm đã nguội lạnh. Theo ông Kim Seong-min, “mỗi tháng có khoảng hai trường hợp thanh niên tìm đến cái chết hoặc cố gắng tự tử trong im lặng.” Nhiều em thường xuyên gửi tin nhắn hoặc lời nhắn SOS cho các tổ chức như Brothers Keeper hay Quỹ Thanh niên phi lợi nhuận, báo hiệu ý định tự tử.
Dù đã có những thay đổi như tăng trợ cấp định cư lên khoảng 10 triệu won tại một số địa phương, mở rộng độ tuổi nhận trợ cấp hàng tháng từ 18 xuống 15 tuổi, và cho phép kéo dài thời gian bảo trợ đến 24 tuổi nếu cần, song thực tế vẫn còn khoảng cách lớn giữa chính sách và nhu cầu thực tế.
Bài toán vẫn là “hiện tại tiếp diễn”
Nguyên nhân khiến nhiều thanh niên rơi vào bước đường cùng không chỉ là thiếu tiền, mà còn là thiếu hệ thống hỗ trợ tinh thần và hướng dẫn thực tế. Cái chết của Kim So-eun không phải câu chuyện khép lại, mà là lời cảnh báo cho hiện tại. Ông Kim Seong-min nhấn mạnh: “Sự quan tâm không thể chỉ bùng lên rồi tắt. Đây là vấn đề dài hạn, cần giải pháp bền vững và phù hợp với từng trường hợp.”
Theo Naver - Biên tập Kim Chi Nha
Bình luận 0

Tin tức
Bắt giữ 2 lao động người Việt cư trú bất hợp pháp, trốn trong nhà vệ sinh tàu cá ở Incheon

Thủy thủ người Việt giết đồng hương tại Hàn Quốc: Giảm án từ 14 năm xuống 12 năm tù

Hàn Quốc tổ chức cuộc truy quét lớn, lượng lớn người lao động bị bắt và trục xuất

Lời tự sự của một phóng viên trước cái chết và quyền lợi bị bỏ quên của lao động nhập cư

Tai nạn lao động xảy ra liên tục : Sau tuyên bố của Tổng thống, biện pháp gì để ngăn tử vong ?

Cái chết của “người vô danh” lao động nhập cư : Nhu cầu cấp thiết về cơ chế tang lễ công cộng và hệ thống tưởng niệm

90% doanh nghiệp nhỏ than khó tuyển lao động trong nước – Lao động nước ngoài trong ngành xây dựng tăng kỷ lục

Huyện Yeongam tổ chức giáo dục nhân quyền lao động cho doanh nghiệp sử dụng lao động nhập cư

Thuê lao động Việt Nam bất hợp pháp để thu hoạch nông sản - Chủ trang trại ngoài 70 tuổi lĩnh án phạt tiền kèm án treo

Say rượu gây rối ở đồn cảnh sát, tòa Chuncheon phán quyết: “Nguyên nhân xuất phát từ bị cáo”

Tổng thống Hàn Quốc cam kết bảo vệ quyền lao động di cư, kêu gọi hợp tác cho APEC 2025

Phía sau những kênh YouTube “hỗ trợ trẻ em nghèo” ở Philippines: Từ thiện hay lợi dụng?

Đốt xe chồng, dọa giết con gái tuổi teen: Người phụ nữ 30 tuổi được giảm án

"Tôi muốn về nhà" – Khi ước nguyện giản đơn của người già trở thành nỗi sợ

Sốc: VĐV Taekwondo 30 tuổi hành hung bạn gái giữa đường, cảnh tượng bị camera ghi lại
